Anh Chỉ Là Một

Chương 1: Người thừa kế đi lạc



Các bạn đang đọc truyện Chương 1: Người thừa kế đi lạc miễn phí tại medoctruyenchu.com. Hãy tham gia Group của truyện mới, truyện full, Truyện chữ Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************​

Edit: Nhược VyBeta: QuanhTường đỏ liễu xanh ngói lưu ly, trong cung cấm. Giang Tỉnh Tỉnh bưng một bộ cẩm y (áo gấm) đã dệt xong, thong thả đi dọc theo tường cung, nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện bàn tay bưng khay đựng cẩm y hơi run rẩy. Nàng cúi đầu, mở hai mắt, nhìn chằm chằm vào đóa hoa thêu trên chân mình. Một bước, một bước, một bước… Nàng đi cẩn thận, rất cẩn thận, giống như làm xiếc đi trên dây, hơi vô ý chút sẽ ngã xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục [1]. [1] Vạn kiếp bất phục: muôn đời muôn kiếp không trở lại đượcMà bên cạnh nàng, một người mặc trang phục Hoàng Quý phi hoa lệ đang lén gặp ai đó. Đối tượng nàng ta gặp, đúng là thái giám tổng quản, quyền khuynh Đông Hán [2]. [2] Đông Hán: cơ quan đặc vụ của hoạn quan thời xưaLúc này, cung nữ Giang Tỉnh Tỉnh ngoài ý muốn phát hiện gian tình của hai người họ. Nàng bưng khay, cẩn thận mà đi trên con đường của mình, đầu cúi rất thấp, rất rất thấp. … “Cut!” Đạo diễn hô lên một tiếng, không khí căng thẳng ở hiện trường tựa như một quả bóng bị chọc thủng, dần thả lỏng lại. Đạo diễn tức hộc máu mà kêu lên: “Cung nữ kia, lại đây, đúng, nói cô đấy!” Đế giày Giang Tỉnh Tỉnh dẫm lên bồn hoa, chạy bước nhỏ đến: “Đạo diễn Lưu, ngài gọi tôi.” Kịch bản trong tay đạo diễn cuộn thành vòng tròn, đập vào đầu cô, bị cô nhanh nhẹn nghiêng đầu tránh né. “Cô chỉ là một cung nữ đi ngang qua, đất diễn sao có thể nhiều như vậy?” Giang Tỉnh Tỉnh ngẩn người: “Đạo diễn, tôi… tôi diễn không tốt ở đâu sao?” “Cô diễn rất tốt, tốt quá mức! Đoạt đi cả diễn xuất của nữ chính!” Đạo diễn tức giận đến mức thổi râu trừng mắt: “Chỉ là trùng hợp đi qua mà thôi, cô cứ đi là được, đoạt diễn gì chứ?” “Nhưng mà đạo diễn, cung nữ biết được gian tình giữa Quý phi và thái giám chắc chắn sẽ không sống nổi, biết mình không sống được bao lâu nữa, sợ hãi hẳn là một phản ứng theo bản năng.” “Cô có thể sợ hãi, nhưng cô cũng quá mẹ nó sợ hãi rồi!” “Đạo diễn đang cảm thấy tôi diễn hơi quá sao, tôi có thể thu lại một chút.” Môi Giang Tỉnh Tỉnh trắng bệch, lập tức bắt đầu run rẩy, đôi mắt đen nhánh nhìn trái nhìn phải, giống như chim sợ cành cong, không ngừng vội vàng trốn tránh. Vẻ mặt của cô vô cùng phong phú, cảm xúc sợ hãi diễn đã hạ bút thành văn [3], lại không đến mức thái quá, vừa đúng. [3] Hạ bút thành văn: chỉ sự trôi chảy, quen thuộc, làm một việc gì đó rất dễ dàngĐạo diễn lại không kiên nhẫn mà chen ngang: “Dừng dừng dừng, diễn tốt như vậy, cho cô làm nữ chính luôn được không?” Đôi mắt đen của Giang Tỉnh Tỉnh sáng ngời: “Được!” “Được cái đầu cô, nhận cơm hộp của cô rồi lăn đi!” … Giang Tỉnh Tỉnh thay quần áo, tẩy trang, đi ra chỗ hậu cần nhận cơm hộp hôm nay, ủ rũ cụp đuôi ra khỏi thành điện ảnh. Xa xa đã nghe thấy vài cung nữ mang trang phục diễn đang lén bàn tán về cô… “Không biết tự lượng sức mình, cho rằng mình là nữ chính thật sao?” “Vừa có một cảnh diễn liền dùng hết sức để phô trương, tưởng mình có cơ hội diễn nữ số một à?” “Nói thật, kỹ thuật diễn của cô ta rất tốt, chỉ tiếc là… Cô ta mãi mãi không đảm đương nổi vai chính.” “Đúng vậy, trên mặt có một vết sẹo lớn như vậy, có bộ phim nào mà mời cô ta làm nữ chính?” “Đi diễn Harry Potter còn nghe được.” “Ha ha ha ha thôi đi.” … Giang Tỉnh Tỉnh lấy một cái gương nhỏ ra soi, cô gái trong gương có gương mặt xinh đẹp, đôi mắt hạnh sáng trong, dịu dàng động lòng người, làn da trắng như tuyết, bởi vì làn da quá trắng, khiến cho vết sẹo nông màu hồng nhạt trên trán càng thêm rõ ràng. Vết sẹo lớn khoảng bằng một đồng xu năm phân, có hình trăng khuyết. Bị thương ở đâu cũng được, nhưng cố tình lại bị thương ở trên mặt, tương đương với việc phá tướng. Giang Tỉnh Tỉnh thở dài một tiếng, buông tóc mái che hình trăng khuyết đó lại. Đang muốn cất bước đi, đột nhiên cô nghe thấy tiếng thắng xe chói tai, một chiếc xe hơi màu đen suýt chút nữa đụng phải cô. Cơm hộp bay ra khỏi tay cô, trực tiếp đáp xuống chiếc xe hơi màu đen có rèm che đối diện, chính cô cũng té ngã. Logo của chiếc xe hơi màu đen chỉ cách cô nửa mét, suýt chút nữa làm mù luôn đôi mắt cô… Rolls-Royce. Chỉ là trên cái logo kia còn treo một lát thịt đến từ hộp cơm của cô, nóng hổi. Giang Tỉnh Tỉnh không kiềm chế được mà run lên, xong rồi. Phí vệ sinh chắc là phải bồi thường rất nhiều! Giờ ngay cả tiền bồi thường cơm hộp cô cũng không lấy được! Lúc này, cửa xe Rolls-Royce mở ra, tài xế là một người đàn ông mặc tây trang, anh ta nhìn Giang Tỉnh Tỉnh đang ngồi dưới đất, hỏi: “Cô không sao chứ?” Giang Tỉnh Tỉnh ngẩng đầu lên, trên mặt chảy đầy mồ hôi, trong mắt cũng có ánh nước: “Đau, đau quá…” Tài xế nhíu mày, có hơi sốt ruột: “Cô… Đau ở đâu?” “Cả người đều đau, chắc là tổn thương đến nội tạng.” Tay Giang Tỉnh Tỉnh ôm bụng, khóe môi bắt đầu run rẩy, gương mặt trắng bệch. “Tôi đưa cô đi bệnh viện!” “Không cần đâu, là tôi sai, tôi không thấy đường đụng phải các anh, không cần quan tâm đến tôi, tôi từ từ xử lý là được.” Tài xế khó xử, không biết phải làm sao mới tốt, vì thế xoay người đi ra ghế sau, căng thẳng hỏi: “Thiếu gia, tôi… tôi đụng người ta.” Giang Tỉnh Tỉnh nhạy bén cảm giác được bên trong cửa sổ màu đen phía sau bắn ra một ánh mắt sắc bén, vậy mà cô lại cảm giác chột dạ theo bản năng. “Giả bộ.” Giọng nói kia trầm thấp tinh tế như rượu, tràn ngập sự ổn định thong dong, nhưng cũng như băng lạnh nhiều năm không chảy. Giang Tỉnh Tỉnh rùng mình một cái.Cô quyết định phải diễn thêm, vì thế nước mắt nãy giờ vẫn đọng ở khóe mắt, bây giờ bắt đầu từ từ chảy xuống theo sự khống chế của cô, tựa như một thiếu nữ đang bị bắt nạt, bất lực lại đáng thương. Tài xế cảm thấy áy náy, mặt cũng chảy mồ hôi: “Thiếu gia, hình như cô ấy rất khó chịu.” “Cô ta đang diễn kịch.” Người đàn ông trong xe khẽ nói: “Đi thôi.” Giang Tỉnh Tỉnh dỡ xuống lớp ngụy trang, khiếp sợ mà ngẩng đầu, không ngờ người đàn ông kia liếc mắt một cái là đã nhìn thấu kỹ thuật diễn của cô, vậy cũng quá trâu bò rồi! Cô có kinh nghiệm diễn kịch bao nhiêu năm, tự nhận tuyệt đối là phái thực lực. Lúc này cửa sổ xe từ từ hạ xuống vài centimet, vừa lúc có thể thấy đôi mắt của người đàn ông trong xe. Đôi mắt đen kia ẩn chứa sự trong trẻo nhưng lạnh lùng, khiến người ta nghĩ đến cánh đồng hoang vu hiu quạnh. “Vết thương trên tay bôi chút thuốc, đừng để có sẹo.” Giọng điệu anh ta thong dong, giống như đang nói đến chuyện không hề liên quan đến mình… “Mỗi một tấc da thịt của diễn viên, hẳn là nên bảo vệ thật tốt.” Lúc này Giang Tỉnh Tỉnh mới chú ý đến vết thương trên tay mình, chắc là vừa rồi lúc té ngã cọ vào mặt đất nên bị thương. Sức quan sát của anh ta quá mạnh! Giang Tỉnh Tỉnh không nói nổi một câu, bị đôi mắt đào hoa hẹp dài đẹp đẽ kia nhìn chăm chú, cô cảm giác trái tim mình nở ra một đóa hoa hồng lãng mạn của nước Pháp. Rolls-Royce một lần nữa khởi động, từ từ đi xa thành điện ảnh. Giang Tỉnh Tỉnh đứng lên, lấy một miếng băng dán cá nhân trong túi dán lên cổ tay, nhìn cơm hộp còn sót lại trên mặt đất, buông tiếng thở dài, cơm tối lại phải tốn tiền rồi. Nhưng mà người đàn ông vừa rồi, đôi mắt kia, thật xinh đẹp. … Khúc nhạc đệm vừa rồi, dường như không hề ảnh hưởng đến Thương Giới. Anh tựa vào cửa sổ xe, đầu ngón tay thon dài hơi xanh cầm một bảng diễn viên. 《 Bạch Trú Chi Thành 》, bộ phim được đánh giá là đáng chờ mong nhất gần đây, đứng đầu phim IP [4], do tập đoàn Thương thị đầu tư quay chụp, đạo diễn đã bước đầu định ra nam, nữ diễn viên chính, gửi bàn thảo cho tổng giám đốc trẻ nhất của tập đoàn Thương thị. Thương Giới tùy tay giở vài trang tư liệu có kèm ảnh của các diễn viên rồi gác lại một bên. Tài xế Lâm Xuyên nhìn anh qua kính chiếu hậu, hỏi: “Vai nam nữ chính ban đầu được xác định là hoa đán nổi tiếng nhất năm nay cùng với thịt tươi có lưu lượng cao nhất, đều là tuấn nam mỹ nhân, rất nổi tiếng, tổng giám đốc Thương không hài lòng sao?” “Diện mạo không quan trọng, tôi nhìn là nhìn kỹ thuật diễn.” Lúc nói lời này, Thương Giới không tự chủ được mà nghĩ đến cô gái vừa rồi, cô ta mang một chiếc hoodie rộng thùng thình màu hồng nhạt, tóc tùy ý bối lên, dáng vẻ xinh xắn động lòng người, kỹ thuật diễn cũng… Hạ bút thành văn, vậy mà có thể lừa gạt được người ta. Trẻ như thế, có kỹ thuật diễn thế này cũng là hiếm thấy. Chỉ là vết sẹo giữa trán cô ta, hình như là đã thấy ở đâu rồi… Thương Giới cảm thấy đầu mình đau đớn, anh đưa tay đè trán theo bản năng. “Tổng giám đốc Thương, trước khi đến chỗ bác sĩ, xe chúng ta có đi rửa không?” Trợ lý Lâm Xuyên nhìn anh qua kính chiếu hậu, nói. Chiếc Rolls-Royce Phantom [5] này, nay ngoài cửa sổ lại đầy dầu mỡ với cơm, vài lát thịt xào cùng mấy miếng rau củ khô, dọc theo đường đi, hấp dẫn không ít ánh mắt. Thương Giới nhìn đồng hồ: “Không kịp, đã hẹn bác sĩ Lawrence, thời gian là hữu hạn.” Tài xế Lâm Xuyên nhìn miếng thịt mỡ bóng nhẫy ngoài cửa sổ xe, cảm thấy như vậy thật sự rất mất mặt, phải biết rằng chiếc Rolls-Royce Phantom này, cả thành phố không được bao nhiêu chiếc. Trong đầu anh ấy sáng lên, trực tiếp mở cần gạt nước. Vì thế, miếng thịt mỡ cố chấp dính vào cần gạt nước, khiến toàn bộ cửa sổ xe dính đầy dầu mỡ. Lâm Xuyên:… Thương Giới:… Sao anh có thể đào ra được tên tài xế ngu ngốc như thế này? Chiếc Rolls-Royce lái vào viện Khám và Chữa bệnh Nam Sơn, bảo an mở cửa ra, đứng thẳng người nghênh đón, chiếc xe hơi có rèm che lướt qua đi vào. Xe hơi dừng lại trên sân cỏ, biết là Thương Giới tới, một vài y tá liên tục thò đầu ra khỏi cửa sổ, ngắm nhìn chiếc Rolls-Royce kia. Cửa xe mở ra, một cẳng chân thon dài thẳng tắp xuất hiện trước, khiến hô hấp các cô gái đều dừng lại. Thương Giới [6], người cũng như tên, tu thân dưỡng tính, nhạt nhẽo như nước, đôi mắt đào hoa xinh đẹp vì ánh nắng chói mắt hơi nheo lại, hiện ra hàng lông mi nhỏ dài lại dày. Dưới chiếc mũi cao thẳng là đôi môi mỏng hơi mím, tinh xảo gợi cảm. [6] Giới (戒): nhẫn, ẩn nhẫnGương mặt trẻ tuổi trắng trẻo nhưng lạnh nhạt, toàn thân lộ ra khí chất tao nhã cấm dục. Thích ứng với ánh mặt trời, anh ta mới mở mắt, tròng mắt sâu đen, không chút gợn sóng, mang theo một chút lạnh lẽo, rồi lại khiến người ta cảm giác bị chèn ép. Khí chất quanh anh ta quá mức mạnh mẽ, khiến người ta cảm thấy rất khó tiếp xúc. Người thừa kế trẻ tuổi nhất của tập đoàn Thương thị, mười tám tuổi tốt nghiệp đại học, hai mươi hai tuổi nhận được song học vị thạc sĩ tài chính và truyền thông ở Mỹ, đảm nhiệm chức tổng giám đốc ở tập đoàn Thương thị, dẫn dắt tập đoàn đi lên ngọn núi xưa nay chưa từng có, trở thành dê đầu đàn của ngành sản xuất. Đồng thời anh còn nhiều lần được xứng tên trên top 10 tỉ phú trẻ tuổi được Forbes quốc tế xếp hạng. Truyền thông nói đến vị tổng giám đốc giàu có truyền kỳ của tập đoàn Thương thị này, luôn không tránh được đề cập đến hai chữ, đó là… Độc thân. Truyền thông nhất trí cho rằng, không một ai có thể xứng đôi với Thương Giới. Nhưng, vị phú hào trẻ tuổi này, 48 tiếng đồng hồ sau khi rời khỏi bệnh viện lại bất ngờ mất tích! Bác sĩ tư nhân của Thương Giới – Lawrence, đối mặt với công chúng và truyền thông, nói ra chuyện khiến người ta vô cùng khiếp sợ. Thương Giới mắc chứng nhân cách phân liệt, thân thể anh tồn tại hai nhân cách, một là chính anh, lạnh nhạt mà quả quyết Thương Giới. Mà một nhân cách khác… Bác sĩ Lawrence muốn nói lại thôi, dưới sự truy hỏi của giới truyền thông, Lawrence cuối cùng cũng nói thẳng: “Một nhân cách khác tương đối nguy hiểm, anh ta… có khả năng anh ta sẽ… thích mấy cô gái.” Bác sĩ Lawrence rối rắm rất lâu, cuối cùng lấy ba chữ tổng kết… “Nghiện tình dục [7].” Đúng vậy, nhân cách thứ hai có chứng nghiện tình dục, đối với “tình dục” có sự say mê không gì sánh kịp, thậm chí là nghiện. Đây cũng là lý do vì sao những năm nay, Thương Giới vẫn luôn độc thân. Nghiêm khắc cấm dục, từ chối bất cứ hành động nào có thể xem là tiếp xúc thân thể với nữ giới. Mấy năm nay, Thương Giới vẫn luôn dựa vào thuốc và vật lý trị liệu để khống chế sự xuất hiện của nhân cách thứ hai, trong khoảng thời gian này bệnh tình có chuyển biến tốt đẹp, liền ngừng thuốc, nhưng lại không ngờ… Không ngờ vừa ra khỏi bệnh viện, nhân cách thứ hai liền xuất hiện, anh ta làm như không có việc gì mà bảo tài xế Lâm Xuyên xuống xe, tự mình lái xe đi, hoàn toàn mất tích. Chiếc Rolls-Royce Phantom được tìm thấy trong một kho hàng ở khu dân cư nghèo khổ, mà nhân cách thứ hai Thương Giới, hoàn toàn không có tin tức, bốc hơi khỏi nhân gian. … Màn đêm đã sụp xuống, trong TV phát tin tức người thừa kế nào đó lạc đường. Giang Tỉnh Tỉnh không chú ý đến TV, cô đang cầm kịch bản của cung nữ, nỗ lực diễn thử. Mặc dù chỉ diễn một vai phụ, nhưng cô vẫn nỗ lực nghiền ngẫm nhân vật, dùng hết khả năng để thể hiện một cách trọn vẹn suy nghĩ, cảm xúc, nhận thức của cung nữ này một cách chân thật nhất. Bụng lại kêu lên, cô lục lọi tủ lạnh, tìm ra một gói mì ăn liền, chuẩn bị ăn lót bụng. Đúng lúc này, cô nghe thấy con chó lông vàng rất lớn cô nuôi ngoài cửa liên tục sủa in ỏi. Cô ở trên sân thượng của một kho hàng, mở cửa chính là tầng thượng, cho nên ngày thường rất ít khi nghe thấy âm thanh gì, ở một mình nên nuôi thêm một con chó mới có cảm giác an toàn, chỉ cần có người lạ lên sân thượng, chú chó lông vàng sẽ lập tức cảnh giác. Ăn trộm? Không phải chứ, cô đã nghèo đến mức phải thuê sân thượng của một kho hàng, còn có ăn trộm đến thăm cô? Sau khi đóng chốt an toàn, Giang Tỉnh Tỉnh mở cửa ra một khe nhỏ, nhìn bên ngoài. Giờ phút này sân thượng bên ngoài ướt dầm dề, trên bầu trời tối đen bay đầy mưa bụi rả rích, người đàn ông trước mặt cao lớn mạnh mẽ, che một chiếc ô màu đen. Chiếc ô khẽ nâng lên, lộ ra đôi môi mỏng tinh xảo. Khóe môi anh ta hơi nhếch lên, tạo thành một nụ cười vô cùng tà mị. “Xin chào, tôi là Thương Giới.”___________ [4] Phim IP: IP (Intellectual Property) – quyền sở hữu trí tuệ. nó có thể là một câu chuyện, một hình ảnh, một tác phẩm nghệ thuật, một loại văn hóa lưu hành, thường được sử dụng khi đề cập đến văn học, điện ảnh và truyền hình. Phim IP là nói đến những bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết, trò chơi, hoạt hình trực tuyến trên mạng.[5] Roll Royces Phantom[7] Nghiện tình dục: Nghiện tình dục chỉ hiện tượng cá nhân cho rằng mình không thể kiểm soát hành vi tình dục. Hiện tượng này cũng được gọi là phụ thuộc tình dục. Nhiều nhà tình dục học tranh cãi về sự tồn tại của hiện tượng này cũng như tên gọi, đặc tính của nó. Những giả thuyết về hiện tượng này có những mô tả khác nhau tùy vào mô hình mà chúng giả địnhNhững nhà tình dục học vẫn chưa đạt được sự đồng thuận về việc nghiện tình dục có thực tồn tại hay không, nếu cho rằng nó tồn tại, làm cách nào để mô tả hiện tượng đó. Một số chuyên gia tin rằng nghiện tình dục thực ra là một sự nghiện ngập tương tự như nghiện rượu và ma túy. Các chuyên gia khác thì tin rằng nghiện tình dục thực ra là một dạng của sự rối loạn ám ảnh ép buộc và xem nó như là sự cưỡng ép tình dục. Và vẫn có những chuyên gia khác tin rằng nghiện tình dục là chuyện tưởng tượng, là một sản phẩm phụ của văn hóa và những tác động khác.______________________ Quy ước khi đọc truyện: chú thích được đánh dấu [*] là chú thích có ảnh được gắn ngay đầu chương, những chú thích được đánh số thứ tự [1] [2]… có ảnh được gắn ở cuối chương.

Edit: Nhược VyBeta: QuanhTường đỏ liễu xanh ngói lưu ly, trong cung cấm. Giang Tỉnh Tỉnh bưng một bộ cẩm y (áo gấm) đã dệt xong, thong thả đi dọc theo tường cung, nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện bàn tay bưng khay đựng cẩm y hơi run rẩy. Nàng cúi đầu, mở hai mắt, nhìn chằm chằm vào đóa hoa thêu trên chân mình. Một bước, một bước, một bước… Nàng đi cẩn thận, rất cẩn thận, giống như làm xiếc đi trên dây, hơi vô ý chút sẽ ngã xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục [1]. [1] Vạn kiếp bất phục: muôn đời muôn kiếp không trở lại đượcMà bên cạnh nàng, một người mặc trang phục Hoàng Quý phi hoa lệ đang lén gặp ai đó. Đối tượng nàng ta gặp, đúng là thái giám tổng quản, quyền khuynh Đông Hán [2]. [2] Đông Hán: cơ quan đặc vụ của hoạn quan thời xưaLúc này, cung nữ Giang Tỉnh Tỉnh ngoài ý muốn phát hiện gian tình của hai người họ. Nàng bưng khay, cẩn thận mà đi trên con đường của mình, đầu cúi rất thấp, rất rất thấp. … “Cut!” Đạo diễn hô lên một tiếng, không khí căng thẳng ở hiện trường tựa như một quả bóng bị chọc thủng, dần thả lỏng lại. Đạo diễn tức hộc máu mà kêu lên: “Cung nữ kia, lại đây, đúng, nói cô đấy!” Đế giày Giang Tỉnh Tỉnh dẫm lên bồn hoa, chạy bước nhỏ đến: “Đạo diễn Lưu, ngài gọi tôi.” Kịch bản trong tay đạo diễn cuộn thành vòng tròn, đập vào đầu cô, bị cô nhanh nhẹn nghiêng đầu tránh né. “Cô chỉ là một cung nữ đi ngang qua, đất diễn sao có thể nhiều như vậy?” Giang Tỉnh Tỉnh ngẩn người: “Đạo diễn, tôi… tôi diễn không tốt ở đâu sao?” “Cô diễn rất tốt, tốt quá mức! Đoạt đi cả diễn xuất của nữ chính!” Đạo diễn tức giận đến mức thổi râu trừng mắt: “Chỉ là trùng hợp đi qua mà thôi, cô cứ đi là được, đoạt diễn gì chứ?” “Nhưng mà đạo diễn, cung nữ biết được gian tình giữa Quý phi và thái giám chắc chắn sẽ không sống nổi, biết mình không sống được bao lâu nữa, sợ hãi hẳn là một phản ứng theo bản năng.” “Cô có thể sợ hãi, nhưng cô cũng quá mẹ nó sợ hãi rồi!” “Đạo diễn đang cảm thấy tôi diễn hơi quá sao, tôi có thể thu lại một chút.” Môi Giang Tỉnh Tỉnh trắng bệch, lập tức bắt đầu run rẩy, đôi mắt đen nhánh nhìn trái nhìn phải, giống như chim sợ cành cong, không ngừng vội vàng trốn tránh. Vẻ mặt của cô vô cùng phong phú, cảm xúc sợ hãi diễn đã hạ bút thành văn [3], lại không đến mức thái quá, vừa đúng. [3] Hạ bút thành văn: chỉ sự trôi chảy, quen thuộc, làm một việc gì đó rất dễ dàngĐạo diễn lại không kiên nhẫn mà chen ngang: “Dừng dừng dừng, diễn tốt như vậy, cho cô làm nữ chính luôn được không?” Đôi mắt đen của Giang Tỉnh Tỉnh sáng ngời: “Được!” “Được cái đầu cô, nhận cơm hộp của cô rồi lăn đi!” … Giang Tỉnh Tỉnh thay quần áo, tẩy trang, đi ra chỗ hậu cần nhận cơm hộp hôm nay, ủ rũ cụp đuôi ra khỏi thành điện ảnh. Xa xa đã nghe thấy vài cung nữ mang trang phục diễn đang lén bàn tán về cô… “Không biết tự lượng sức mình, cho rằng mình là nữ chính thật sao?” “Vừa có một cảnh diễn liền dùng hết sức để phô trương, tưởng mình có cơ hội diễn nữ số một à?” “Nói thật, kỹ thuật diễn của cô ta rất tốt, chỉ tiếc là… Cô ta mãi mãi không đảm đương nổi vai chính.” “Đúng vậy, trên mặt có một vết sẹo lớn như vậy, có bộ phim nào mà mời cô ta làm nữ chính?” “Đi diễn Harry Potter còn nghe được.” “Ha ha ha ha thôi đi.” … Giang Tỉnh Tỉnh lấy một cái gương nhỏ ra soi, cô gái trong gương có gương mặt xinh đẹp, đôi mắt hạnh sáng trong, dịu dàng động lòng người, làn da trắng như tuyết, bởi vì làn da quá trắng, khiến cho vết sẹo nông màu hồng nhạt trên trán càng thêm rõ ràng. Vết sẹo lớn khoảng bằng một đồng xu năm phân, có hình trăng khuyết. Bị thương ở đâu cũng được, nhưng cố tình lại bị thương ở trên mặt, tương đương với việc phá tướng. Giang Tỉnh Tỉnh thở dài một tiếng, buông tóc mái che hình trăng khuyết đó lại. Đang muốn cất bước đi, đột nhiên cô nghe thấy tiếng thắng xe chói tai, một chiếc xe hơi màu đen suýt chút nữa đụng phải cô. Cơm hộp bay ra khỏi tay cô, trực tiếp đáp xuống chiếc xe hơi màu đen có rèm che đối diện, chính cô cũng té ngã. Logo của chiếc xe hơi màu đen chỉ cách cô nửa mét, suýt chút nữa làm mù luôn đôi mắt cô… Rolls-Royce. Chỉ là trên cái logo kia còn treo một lát thịt đến từ hộp cơm của cô, nóng hổi. Giang Tỉnh Tỉnh không kiềm chế được mà run lên, xong rồi. Phí vệ sinh chắc là phải bồi thường rất nhiều! Giờ ngay cả tiền bồi thường cơm hộp cô cũng không lấy được! Lúc này, cửa xe Rolls-Royce mở ra, tài xế là một người đàn ông mặc tây trang, anh ta nhìn Giang Tỉnh Tỉnh đang ngồi dưới đất, hỏi: “Cô không sao chứ?” Giang Tỉnh Tỉnh ngẩng đầu lên, trên mặt chảy đầy mồ hôi, trong mắt cũng có ánh nước: “Đau, đau quá…” Tài xế nhíu mày, có hơi sốt ruột: “Cô… Đau ở đâu?” “Cả người đều đau, chắc là tổn thương đến nội tạng.” Tay Giang Tỉnh Tỉnh ôm bụng, khóe môi bắt đầu run rẩy, gương mặt trắng bệch. “Tôi đưa cô đi bệnh viện!” “Không cần đâu, là tôi sai, tôi không thấy đường đụng phải các anh, không cần quan tâm đến tôi, tôi từ từ xử lý là được.” Tài xế khó xử, không biết phải làm sao mới tốt, vì thế xoay người đi ra ghế sau, căng thẳng hỏi: “Thiếu gia, tôi… tôi đụng người ta.” Giang Tỉnh Tỉnh nhạy bén cảm giác được bên trong cửa sổ màu đen phía sau bắn ra một ánh mắt sắc bén, vậy mà cô lại cảm giác chột dạ theo bản năng. “Giả bộ.” Giọng nói kia trầm thấp tinh tế như rượu, tràn ngập sự ổn định thong dong, nhưng cũng như băng lạnh nhiều năm không chảy. Giang Tỉnh Tỉnh rùng mình một cái.Cô quyết định phải diễn thêm, vì thế nước mắt nãy giờ vẫn đọng ở khóe mắt, bây giờ bắt đầu từ từ chảy xuống theo sự khống chế của cô, tựa như một thiếu nữ đang bị bắt nạt, bất lực lại đáng thương. Tài xế cảm thấy áy náy, mặt cũng chảy mồ hôi: “Thiếu gia, hình như cô ấy rất khó chịu.” “Cô ta đang diễn kịch.” Người đàn ông trong xe khẽ nói: “Đi thôi.” Giang Tỉnh Tỉnh dỡ xuống lớp ngụy trang, khiếp sợ mà ngẩng đầu, không ngờ người đàn ông kia liếc mắt một cái là đã nhìn thấu kỹ thuật diễn của cô, vậy cũng quá trâu bò rồi! Cô có kinh nghiệm diễn kịch bao nhiêu năm, tự nhận tuyệt đối là phái thực lực. Lúc này cửa sổ xe từ từ hạ xuống vài centimet, vừa lúc có thể thấy đôi mắt của người đàn ông trong xe. Đôi mắt đen kia ẩn chứa sự trong trẻo nhưng lạnh lùng, khiến người ta nghĩ đến cánh đồng hoang vu hiu quạnh. “Vết thương trên tay bôi chút thuốc, đừng để có sẹo.” Giọng điệu anh ta thong dong, giống như đang nói đến chuyện không hề liên quan đến mình… “Mỗi một tấc da thịt của diễn viên, hẳn là nên bảo vệ thật tốt.” Lúc này Giang Tỉnh Tỉnh mới chú ý đến vết thương trên tay mình, chắc là vừa rồi lúc té ngã cọ vào mặt đất nên bị thương. Sức quan sát của anh ta quá mạnh! Giang Tỉnh Tỉnh không nói nổi một câu, bị đôi mắt đào hoa hẹp dài đẹp đẽ kia nhìn chăm chú, cô cảm giác trái tim mình nở ra một đóa hoa hồng lãng mạn của nước Pháp. Rolls-Royce một lần nữa khởi động, từ từ đi xa thành điện ảnh. Giang Tỉnh Tỉnh đứng lên, lấy một miếng băng dán cá nhân trong túi dán lên cổ tay, nhìn cơm hộp còn sót lại trên mặt đất, buông tiếng thở dài, cơm tối lại phải tốn tiền rồi. Nhưng mà người đàn ông vừa rồi, đôi mắt kia, thật xinh đẹp. … Khúc nhạc đệm vừa rồi, dường như không hề ảnh hưởng đến Thương Giới. Anh tựa vào cửa sổ xe, đầu ngón tay thon dài hơi xanh cầm một bảng diễn viên. 《 Bạch Trú Chi Thành 》, bộ phim được đánh giá là đáng chờ mong nhất gần đây, đứng đầu phim IP [4], do tập đoàn Thương thị đầu tư quay chụp, đạo diễn đã bước đầu định ra nam, nữ diễn viên chính, gửi bàn thảo cho tổng giám đốc trẻ nhất của tập đoàn Thương thị. Thương Giới tùy tay giở vài trang tư liệu có kèm ảnh của các diễn viên rồi gác lại một bên. Tài xế Lâm Xuyên nhìn anh qua kính chiếu hậu, hỏi: “Vai nam nữ chính ban đầu được xác định là hoa đán nổi tiếng nhất năm nay cùng với thịt tươi có lưu lượng cao nhất, đều là tuấn nam mỹ nhân, rất nổi tiếng, tổng giám đốc Thương không hài lòng sao?” “Diện mạo không quan trọng, tôi nhìn là nhìn kỹ thuật diễn.” Lúc nói lời này, Thương Giới không tự chủ được mà nghĩ đến cô gái vừa rồi, cô ta mang một chiếc hoodie rộng thùng thình màu hồng nhạt, tóc tùy ý bối lên, dáng vẻ xinh xắn động lòng người, kỹ thuật diễn cũng… Hạ bút thành văn, vậy mà có thể lừa gạt được người ta. Trẻ như thế, có kỹ thuật diễn thế này cũng là hiếm thấy. Chỉ là vết sẹo giữa trán cô ta, hình như là đã thấy ở đâu rồi… Thương Giới cảm thấy đầu mình đau đớn, anh đưa tay đè trán theo bản năng. “Tổng giám đốc Thương, trước khi đến chỗ bác sĩ, xe chúng ta có đi rửa không?” Trợ lý Lâm Xuyên nhìn anh qua kính chiếu hậu, nói. Chiếc Rolls-Royce Phantom [5] này, nay ngoài cửa sổ lại đầy dầu mỡ với cơm, vài lát thịt xào cùng mấy miếng rau củ khô, dọc theo đường đi, hấp dẫn không ít ánh mắt. Thương Giới nhìn đồng hồ: “Không kịp, đã hẹn bác sĩ Lawrence, thời gian là hữu hạn.” Tài xế Lâm Xuyên nhìn miếng thịt mỡ bóng nhẫy ngoài cửa sổ xe, cảm thấy như vậy thật sự rất mất mặt, phải biết rằng chiếc Rolls-Royce Phantom này, cả thành phố không được bao nhiêu chiếc. Trong đầu anh ấy sáng lên, trực tiếp mở cần gạt nước. Vì thế, miếng thịt mỡ cố chấp dính vào cần gạt nước, khiến toàn bộ cửa sổ xe dính đầy dầu mỡ. Lâm Xuyên:… Thương Giới:… Sao anh có thể đào ra được tên tài xế ngu ngốc như thế này? Chiếc Rolls-Royce lái vào viện Khám và Chữa bệnh Nam Sơn, bảo an mở cửa ra, đứng thẳng người nghênh đón, chiếc xe hơi có rèm che lướt qua đi vào. Xe hơi dừng lại trên sân cỏ, biết là Thương Giới tới, một vài y tá liên tục thò đầu ra khỏi cửa sổ, ngắm nhìn chiếc Rolls-Royce kia. Cửa xe mở ra, một cẳng chân thon dài thẳng tắp xuất hiện trước, khiến hô hấp các cô gái đều dừng lại. Thương Giới [6], người cũng như tên, tu thân dưỡng tính, nhạt nhẽo như nước, đôi mắt đào hoa xinh đẹp vì ánh nắng chói mắt hơi nheo lại, hiện ra hàng lông mi nhỏ dài lại dày. Dưới chiếc mũi cao thẳng là đôi môi mỏng hơi mím, tinh xảo gợi cảm. [6] Giới (戒): nhẫn, ẩn nhẫnGương mặt trẻ tuổi trắng trẻo nhưng lạnh nhạt, toàn thân lộ ra khí chất tao nhã cấm dục. Thích ứng với ánh mặt trời, anh ta mới mở mắt, tròng mắt sâu đen, không chút gợn sóng, mang theo một chút lạnh lẽo, rồi lại khiến người ta cảm giác bị chèn ép. Khí chất quanh anh ta quá mức mạnh mẽ, khiến người ta cảm thấy rất khó tiếp xúc. Người thừa kế trẻ tuổi nhất của tập đoàn Thương thị, mười tám tuổi tốt nghiệp đại học, hai mươi hai tuổi nhận được song học vị thạc sĩ tài chính và truyền thông ở Mỹ, đảm nhiệm chức tổng giám đốc ở tập đoàn Thương thị, dẫn dắt tập đoàn đi lên ngọn núi xưa nay chưa từng có, trở thành dê đầu đàn của ngành sản xuất. Đồng thời anh còn nhiều lần được xứng tên trên top 10 tỉ phú trẻ tuổi được Forbes quốc tế xếp hạng. Truyền thông nói đến vị tổng giám đốc giàu có truyền kỳ của tập đoàn Thương thị này, luôn không tránh được đề cập đến hai chữ, đó là… Độc thân. Truyền thông nhất trí cho rằng, không một ai có thể xứng đôi với Thương Giới. Nhưng, vị phú hào trẻ tuổi này, 48 tiếng đồng hồ sau khi rời khỏi bệnh viện lại bất ngờ mất tích! Bác sĩ tư nhân của Thương Giới – Lawrence, đối mặt với công chúng và truyền thông, nói ra chuyện khiến người ta vô cùng khiếp sợ. Thương Giới mắc chứng nhân cách phân liệt, thân thể anh tồn tại hai nhân cách, một là chính anh, lạnh nhạt mà quả quyết Thương Giới. Mà một nhân cách khác… Bác sĩ Lawrence muốn nói lại thôi, dưới sự truy hỏi của giới truyền thông, Lawrence cuối cùng cũng nói thẳng: “Một nhân cách khác tương đối nguy hiểm, anh ta… có khả năng anh ta sẽ… thích mấy cô gái.” Bác sĩ Lawrence rối rắm rất lâu, cuối cùng lấy ba chữ tổng kết… “Nghiện tình dục [7].” Đúng vậy, nhân cách thứ hai có chứng nghiện tình dục, đối với “tình dục” có sự say mê không gì sánh kịp, thậm chí là nghiện. Đây cũng là lý do vì sao những năm nay, Thương Giới vẫn luôn độc thân. Nghiêm khắc cấm dục, từ chối bất cứ hành động nào có thể xem là tiếp xúc thân thể với nữ giới. Mấy năm nay, Thương Giới vẫn luôn dựa vào thuốc và vật lý trị liệu để khống chế sự xuất hiện của nhân cách thứ hai, trong khoảng thời gian này bệnh tình có chuyển biến tốt đẹp, liền ngừng thuốc, nhưng lại không ngờ… Không ngờ vừa ra khỏi bệnh viện, nhân cách thứ hai liền xuất hiện, anh ta làm như không có việc gì mà bảo tài xế Lâm Xuyên xuống xe, tự mình lái xe đi, hoàn toàn mất tích. Chiếc Rolls-Royce Phantom được tìm thấy trong một kho hàng ở khu dân cư nghèo khổ, mà nhân cách thứ hai Thương Giới, hoàn toàn không có tin tức, bốc hơi khỏi nhân gian. … Màn đêm đã sụp xuống, trong TV phát tin tức người thừa kế nào đó lạc đường. Giang Tỉnh Tỉnh không chú ý đến TV, cô đang cầm kịch bản của cung nữ, nỗ lực diễn thử. Mặc dù chỉ diễn một vai phụ, nhưng cô vẫn nỗ lực nghiền ngẫm nhân vật, dùng hết khả năng để thể hiện một cách trọn vẹn suy nghĩ, cảm xúc, nhận thức của cung nữ này một cách chân thật nhất. Bụng lại kêu lên, cô lục lọi tủ lạnh, tìm ra một gói mì ăn liền, chuẩn bị ăn lót bụng. Đúng lúc này, cô nghe thấy con chó lông vàng rất lớn cô nuôi ngoài cửa liên tục sủa in ỏi. Cô ở trên sân thượng của một kho hàng, mở cửa chính là tầng thượng, cho nên ngày thường rất ít khi nghe thấy âm thanh gì, ở một mình nên nuôi thêm một con chó mới có cảm giác an toàn, chỉ cần có người lạ lên sân thượng, chú chó lông vàng sẽ lập tức cảnh giác. Ăn trộm? Không phải chứ, cô đã nghèo đến mức phải thuê sân thượng của một kho hàng, còn có ăn trộm đến thăm cô? Sau khi đóng chốt an toàn, Giang Tỉnh Tỉnh mở cửa ra một khe nhỏ, nhìn bên ngoài. Giờ phút này sân thượng bên ngoài ướt dầm dề, trên bầu trời tối đen bay đầy mưa bụi rả rích, người đàn ông trước mặt cao lớn mạnh mẽ, che một chiếc ô màu đen. Chiếc ô khẽ nâng lên, lộ ra đôi môi mỏng tinh xảo. Khóe môi anh ta hơi nhếch lên, tạo thành một nụ cười vô cùng tà mị. “Xin chào, tôi là Thương Giới.”___________ [4] Phim IP: IP (Intellectual Property) – quyền sở hữu trí tuệ. nó có thể là một câu chuyện, một hình ảnh, một tác phẩm nghệ thuật, một loại văn hóa lưu hành, thường được sử dụng khi đề cập đến văn học, điện ảnh và truyền hình. Phim IP là nói đến những bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết, trò chơi, hoạt hình trực tuyến trên mạng.[5] Roll Royces Phantom[7] Nghiện tình dục: Nghiện tình dục chỉ hiện tượng cá nhân cho rằng mình không thể kiểm soát hành vi tình dục. Hiện tượng này cũng được gọi là phụ thuộc tình dục. Nhiều nhà tình dục học tranh cãi về sự tồn tại của hiện tượng này cũng như tên gọi, đặc tính của nó. Những giả thuyết về hiện tượng này có những mô tả khác nhau tùy vào mô hình mà chúng giả địnhNhững nhà tình dục học vẫn chưa đạt được sự đồng thuận về việc nghiện tình dục có thực tồn tại hay không, nếu cho rằng nó tồn tại, làm cách nào để mô tả hiện tượng đó. Một số chuyên gia tin rằng nghiện tình dục thực ra là một sự nghiện ngập tương tự như nghiện rượu và ma túy. Các chuyên gia khác thì tin rằng nghiện tình dục thực ra là một dạng của sự rối loạn ám ảnh ép buộc và xem nó như là sự cưỡng ép tình dục. Và vẫn có những chuyên gia khác tin rằng nghiện tình dục là chuyện tưởng tượng, là một sản phẩm phụ của văn hóa và những tác động khác.______________________ Quy ước khi đọc truyện: chú thích được đánh dấu [*] là chú thích có ảnh được gắn ngay đầu chương, những chú thích được đánh số thứ tự [1] [2]… có ảnh được gắn ở cuối chương.


Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D phím bàn phím để duyệt giữa các chương.