Chuyện Tình Của Cô Nàng Song Ngư

Chương 12: Ngày hội trường (Part 2)



Các bạn đang đọc truyện Chương 12: Ngày hội trường (Part 2) miễn phí tại medoctruyenchu.com. Hãy tham gia Group của truyện mới, truyện full, Truyện chữ Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************​

Buổi tối hôm trước ngày lễ hội trường,song ngư vẫn ngồi trong phòng làm việc đánh máy hoàn thành nốt khối lượng công việc được giao để chuẩn bị cho ngày lễ ngày mai.

“Hơ…”Cô ngáp dài một tiếng,tay đưa lên dụi dụi đôi mắt.

Mấy ngày hôm nay cô dề ngủ không đủ giấc,làm việc mệt mỏi muốn chết đi à.

Song ngư nhìn lên đồng hồ,cũng muộn lắm rồi,10h rồi cơ mà.

Ngư gập máy tính lại,cô dọn đồ đứng dậy về kí túc xá.

Trời hôm nay trong vắt,những ánh sao lung linh huyền ảo nhảy múa trên bầu trời đêm.Gió mát khẽ lùa mái tóc ngắn của ngư,vờn nghịch đùa giỡn,lưu luyến vương vấn mái tóc xanh biển ngắn mềm mượt như nhung.

Song ngư hít căng một hơi không khí thanh mát này.Cơn gió làm cô tỉnh ngủ,chỉ muốn đi dạo mãi mà thôi.

Đi gần đến kí túc xá,cô thấy một bóng người cao dong dỏng,bước về phía mình.Đi lại gần,nhìn kĩ cô mới nhận ra đó là thiên yết.

Thiên yết giờ này đi đâu vậy nhỉ cô tự hỏi.Hay là đi hóng gió như cô?

Khi giáp mặt cô dừng bước,nhìn lên khuôn mặt thiên yết,tự dưng không biết nói gì cả.Giờ đây, cô mới có dịp ngắm nhìn kĩ thiên yết.

Cô phải cảm thán mà nói rằng thiên yết thật sự rất đẹp trai.Khuôn mặt lạnh lùng rất cool,đôi mắt dài đen sắc bén nhìn cô,hơi sếc lên nhìn rất đào hoa.Chiếc mũi cao và thẳng.Đôi môi mỏng,hơi mím trông nghiêm nghị.Và anh có làn da trắng mịn không chút tì vết khiến cho cô tuy là con gái cũng cảm thấy ghen tị.

Song ngư cứ đơ người ra ngắm nhìn thiên yết.Cô có cảm giác trước kia đã quen anh rồi như không thể nghĩ ra là ở đâu.

Và rồi thiên yết cũng phá tan bầu không khí im lặng này

“Bây giờ mới về sao?”

Song ngư giật mình trả lời”A…vâng,em vừa làm xong việc bây giờ mới nghỉ.Tiền bối giờ này còn đi dạo ư?”

Thiên yết nhìn lên bầu trời không trả lời luôn,anh làm sao có thể nói vì lo cho cô mà ra ngoài tìm được chứ”Ừ trời mát mà”Lời nói của anh nhẹ như gió thoảng.Anh nói dối cô.

Thế rồi hai người cứ im lặng tiếp cho đến khi…

“Ọc,ọc…”bụng song ngư sôi lên.Cũng phải,chiều này cô chỉ có ăn một miếng bánh nhỏ cho đến bây giờ nên rất đói.

Thiên yết thoáng cười nhẹ,anh nói”Về thôi,tôi sẽ nấu cho em ăn”

“Vâng,cảm ơn anh”Song ngư lúc đầu hơi ngạc nhiên sau đó thì cười tươi đáp lại khiến con tim thiên yết lỡ mất một nhịp.

Anh qua đầu đi trước che đi sự bối rối của mình.Song ngư không hiểu,nghiêng đầu nghĩ ngợi sau đó phát hiện ra yết đã đi xa thì vội chạy theo.

Ngư ngồi trên bàn ngắm nhìn thiên yết nấu ăn.Ngư không giúp yết sở dĩ vì cô vốn không biết nấu ăn,động tay động chân là hỏng hết,thế nhưng cô lại rất giỏi khoản làm bánh,đồ ăn ngọt,…

Anh đeo một cái tạp dề màu đỏ đô nổi bật,áo sơ mi trắng xắn đến khuỷu tay,quần tây màu đen.Tay ăn nấu ăn gọn,nhẹ.Anh vung tay thôi ngư cũng thấy cả sự tao nhã.Tất cả kết hợp nên một vẻ rất thiên yết.

Có câu nói”người đẹp vì lụa”nhưng song ngư nhìn yết lại thấy “Lụa đẹp vì người”thì đúng hơn.Anh mặc gì cô cũng thấy đẹp.

Dáng anh cao(chắc tầm 180 cm),vai rộng,eo thon,có cả…cơ bắp.Là mẫu người lí tưởng của các bạn gái.

Song ngư cứ ngồi nghĩ ngợi.Cô tự nhận ra từ nãy đến giờ trong đầu cô chỉ tràn ngập hình ảnh thiên yết,sao vậy nhỉ.Ngư bỗng dưng mặt đỏ tía tai.

Mùi thơm từ thức ăn bắt đầu bốc lên,kéo cô khỏi những suy nghĩ đó.

Thiên yết nói”Xong rồi”

Tay anh bưng bát canh thịt cà chua thơm nức mũi cùng đĩa trứng đặt lên bàn.Song ngư thấy vậy chạy lại bê đỡ anh đĩa thịt và bát cơm.

Do vụng về,khi chạy lại,ngư bị vấp,ngã nhào về phía trước.Thiên yết hoảng hốt nhanh tay đỡ lấy ngư nhưng cả người cũng mất thăng bằng ngã xuống.

Giờ đây,thiên yết và song ngư đang có tư thế khá là…ừm dễ khiến người khác nhìn vào đỏ mặt?

Thiên yết nằm dưới,ôm trọn lấy ngư để cô không bị thương.Song ngư nằm trên người yết,hai tay ôm lấy cổ anh,mắt ngư nhắm tịt.

Khuôn mặt hai người sát nhau,đôi môi ngư và yết chỉ còn cách nhau vài cm.

Cả người song ngư tràn ngập mùi hương bạc hà nam tính của thiên yết.Cô nằm trọn trong vòng tay anh,cả người dính sát vào anh,được anh bao bọc,bảo vệ.Trong một phút giây,cô đã muốn nằm trong vòng tay này,bờ vai này mãi mãi.

Và thiên yết tràn ngập hương hoa nhài thơm mát,quyến rũ của ngư.Cơ thể cô mềm mại mát lạnh khiến anh lưu luyến không muốn rời.

1″ trôi qua,hai người vẫn ở trong tư thế mờ ám này.Song ngư lúc bấy giờ mới nhận thức ra,cô vội vùng ra khỏi vòm ngực rộng,ấm áp của thiên yết khiến anh có cảm giác mất mát,trống trải.

Hai người đứng dậy,lại im lặng.Song ngư không chịu nổi không khí này nên đã phá vỡ sự im lặng”Em xin lỗi tiền bối”

Yết lúc ấy mới nói”Không sao,nên cẩn thận hơn”.Im một lúc rồi nói tiếp”Đi ăn đi,muộn rồi”

Ngư nói”Vâng”

Thiên yết và song ngư đều không hề hay biết rằng sự việc vừa rồi đã có một người nhìn thấy.Đó là nhân mã.Vì mùi hương thức ăn thơm quá nên nửa đêm nửa hôm anh mới xuống nhà xem.Ai ngờ vừa bước xuống cầu thang thì đã thấy cảnh song ngư nằm trên người thiên yết.Tự dưng,nhân mã lại đai nhói tim.Anh cảm thấy quay cuồng,khó chịu khi tấy cảnh này.Anh vụt chạy về phòng.1

Khi song ngư ăn xong thì lên phòng ngủ để mặc thiên yết rửa dọn(vì cô không biết làm).Vừa lên phòng cô nằm vật ra giường thở dài.Trong đầu cô lúc này chỉ tràn ngập hình ảnh của thiên yết.Cô chợt nghĩ có phải mình…đã thích yết?Cô ngơ ngẩn.Hay thật nhỉ?

Không!!!Không có chuyện ấy đâu.Làm sao có thể yêu tên tảng băng di động đó chứ.Nhưng…cả ngày hôm nay cô hay nghĩ về hắn ta lắm.

Điểm lại xem nhé.Lúc gặp ở trên đường về kí túc xá cô còn tự khen hắn đẹp trai,lúc nãy yết nấu cơm cô cũng tự ngẫm thấy yết thật đẹp trai rồi còn lúc nãy thì…Ôi cô lại đỏ mặt khi nghĩ lại cảnh cô nằm trên người yết.Sao vậy nè.

Song ngư lắc lắc đầu.Cô phải đi tắm hạ hỏa mới được.

Tắm gội xong,ngư lại lên mạng chat với song tử đến 1h hơn mới ngủ.

____________________________________________________________________________________

Thiên yết khi lên phòng không ngủ luôn mà cứ nằm trằn trọc.Anh cảm thấy thật hạnh phúc khi được ôm cô trong vòng tay.Người cô mềm mại thơm mát mùi hương hoa nhài.

Đêm nay,thiên yết lại có một đêm ngủ ngon không mộng mị.

____________________________________________________________________________________

Nhân mã khi lên phòng thì không ngủ được,cậu cứ nghĩ mãi về việc xảy ra vừa nãy.

Cậu cảm thấy mình như…ghen tị với thiên yết khi được ôm song ngư.

Haiz..

Sao thế này???

Cậu như thích ngư ấy.cậu và ngư đều là con trai mà!!!!!

Chẳng nhẽ cậu là…gay?

Thật kinh khủng!!!

________________________________Sáng hôm sau_________________________________________

“Song ngư,mau dậy!!!!!!”Tiếng hét của xử rung trời lở đất vang lên bên tai song ngư.

Cô giật mình tỉnh giấc thấy xử mặt mày hằm hằm như ăn tươi nuốt sống nhìn cô chằm chằm.Song ngư ngạc nhiên vô cùng.Sao xử nữ lại có thể bước vào kí túc xá nam chứ,thật vô lí.

Đang mơ mơ màng màng,cô tự dưng lại nghĩ đó chỉ là giấc mơ.Chắc dạo này cô căng thẳng nhiều do công việc nên mơ phải giấc mơ đáng sợ này.Cô chép miệng mỉm cười nhắm mắt kéo chăn ngủ tiếp.Vẫn còn sớm mà! Việc gì phải đày đọa thân dậy sớm.Vừa làm xấu da lại vừa thâm mắt.Lợi ít hại nhiều.Ngủ là trên hết.

Thấy song ngư lại trùm chăn ngủ tiếp,xử nữ máu nóng dồn lên não.Chị bắt đầu lột chăn của song ngư khiến cô co ro vì khí lạnh đột ngột sộc vào.Thêm nữa lại bị xử nữ kéo tung rèm cửa khiến những ánh nắng sớm tràn vào phòng làm cô chói mắt.Không chỉ vậy,song ngư tỉnh luôn cả ngủ khi nghe bài ca huyền thoại của xử nữ biết điểm đầu nhưng không tìm ra điểm kết thúc.

Cô thật tội nghiệp mà.Ai đời muốn ngủ yên cũng không cho.

“Em mau dậy ngay cho chị.Có biết trời sáng bảnh mắt rồi không?Mọi người dậy từ sáng sớm đang làm việc rầm rầm chuẩn bị cho ngày lễ còn em thì lười biếng nằm trên giường thế này hả?….”Một đoạn trích dẫn trong câu nói của chị xử.Song ngư nghe xong ù hết cả tai vội vội vàng vàng chạy vào nhà tắm làm vệ sinh.

“Vâng vâng,em xong ngay chị cứ xuống nhà trước đi ạ!!!Chị nói nhiều lại mỏi mồm.Hì hì…”Song ngư nói nhỏ nhẹ dỗ dành xử nguôn cơn giận.

Xử hừ nhẹ”Hừ,cô chỉ có cái dẻo mồm.Kí túc xá đang rối lên kia kìa.

Ngư ngạc nhiên hỏi”Sao ạ?Có việc gì thế ạ?Rắc rối à?”

“Ừ,người đại diện cho kí túc xá red của em bị chấn thương chân,giờ mọi người đang tìm người thay thế anh ta để tham gia đại hội môn chạy dài đó.”Xử nữ nói

“Ôi dào,chúng ta đâu thiếu người trong môn đó”Song ngư chép miệng nói

“A…Cái con bé này,em thật chẳng biết gì cả.Môn chạy dài này quân số ở kí túc xá ta chỉ có một người không có dự bị.”Xử nữ ấn đầu song ngư nói.

“Hửm,không có người dự bị?”Song ngư nói với vẻ mặt ngạc nhiên

“Hừ thế mới nói chứ”Xử liếc mắt nhìn song ngư

“Hừm…vậy để em thi cho.Dù sao trước đây em cũng là vận động viên điền kinh của trường mà.Chắc cũng không sao.”Song ngư ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.

Xử nữ mắt sáng lên vui vẻ trả lời”Ồ vậy là tốt rồi,chị đi nói với trưởng kí túc xá nha.””rồi xử chạy vọt ra khỏi phòng ngư như một cơn lốc xoáy.Ngư lắc đầu mỉm cười.

____________________________________________________________________________________

Chín giờ sáng,đại hội thể thao bắt đầu khai mạc ở sân vận động trường.Sân to với sức chứa khoảng hơn 10 nghìn người.Song ngư rất háo hức.Trên phía hàng ghế ở khán đài có song tử,thiên bình,kim ngưu và bảo bình đến dự.Cô rất mong chờ được gặp mọi người.

Trên sân trường,đoàn người học sinh trường Hoàng Đạo và trường Horo xếp thành các hàng thẳng.Trường Hoàng đạo với bộ thể thao đỏ đô khí thế hừng hực thì trường Horo lại là bộ thể thao màu xanh tươi mát.Hai đội thi cúa gườm ghè nhau.

Trên sân khấu,đại diện cho hai trường là hội trưởng hội học sinh giương cao lá cờ trường mình.

Với lời tuyên bố của hiệu trưởng trường Hoàng Đạo,đại hội bắt đầu khai mạc:

“Bắt đầu từ bây giờ,tôi tuyên bố,khai mạc đại hội thể thao lần thứ 95…”

Khi lời tuyên bố kết thúc,mọi người vỗ tay hưởng ứng,nét mặt ai ai cũng tràn đầy ý cười.

Môn thi đầu tiên là môn bóng đá.Đội trường Hoàng Đạo đỏ rực cả sân với khí thế quyết chiến quyết thắng.Lấn át cả sự thu hút của đội xanh.

Thêm vào đó là sự cổ vũ cuồng nhiệt của đội cổ vũ hai đội khiến trận đấu cứ nóng lên.

Trận đấu bóng đá này có nhân mã tham gia.Nhân mã vốn là vận động viên bóng đá chuyên nghiệp nên trận đấu bóng đá trong khu vực này không thể làm khó cậu.

Song ngư chen lấn,len lỏi.Cô cố tìm đến chỗ ngồi của nhóm thiên bình.Khi tới nơi cô thở phì phò không ra hơi.

Song ngư rất vui khi gặp lại mọi người.

“Song ngư,ở đây tốt chứ?”Bảo bình cầm tay ngư hỏi.Cô rất quý cô em nhỏ này.Khi nghe tin ngư giả trai thay tử đi học trường nam sinh cô đã rất lo.

“Em sống tốt mà chị bảo bảo”Song ngư cười tươi đáp lời.

“Hừm,thế vết thương song tử sao rồi”Ngư lo lắng nhìn anh trai ngồi trên chiếc ghế đẩy.

“Không sao,bác sĩ bảo tiến triển rất tốt.Với cả anh đang tập đi lại rồi”Tử xoa đầu ngư.

“Hừm,vậy là tốt rồi”Ngư thở phào nhẹ nhòm.

“Vậy em sống ở đây không có gì rắc rối chứ?”Kim ngưu vồn vã hỏi.Cô rất nhớ ngư.

“Vâng em ổn.Mọi người ở đây rất thân thiện,hơn nữa em còn được bạn chị thiên bình là xử giúp đỡ nữa,lát em sẽ giới thiệu với mọi người”

“Vậy là tốt rồi”Thiên bình cũng yên tâm hơn.

Kết thúc trận đấu bóng đá,tỉ số là 3-2.Đội Hoàng Đạo thắng.

Tiếp theo là môn bóng rổ.Sau bốn hiệp đấu bóng,tỉ số chung cuộc là 95-94.Phần thắng thuộc về trường Horo.

Môn đấu tiếp theo là môn chạy điền kinh.

Thiên bình,song tử,bảo bình và kim ngưu ngồi ngay hàng đầu cổ vũ cho song ngư.

Song ngư khá lo lắng vì kết quả thế nào tùy thược vào kết quả môn chạy này.Thiên yết từ đâu đi ra hàng ghế chuẩn bị,đưa cho cô chai nước khoáng,nói:”Cú bình tĩnh,không việc gì phải sợ,cứ coi đây là một cuộc chơi”

Song ngư cảm thấy thời gian như ngưng đọng lại,chỉ còn cô với thiên yết.cô rất cảm động nhìn lên thiên yết nói”Ưm,em không sao,em sẽ cố gắng vì trường mình.”

Cô nở một nụ cười thật tươi khiên trái tim thiên yết lại trật nhịp.Cô có nụ cười ấm áp,hàm răng cô đều dặn,có một chiếc răng khểnh rất duyên cộng với lúm má đồng tiền khiến cô càng dễ thương hơn.

Thiên yết cứ đơ người.

Hiệu lệnh vào vị trí xuất phát vang lên.Song ngư chạy lại vị trí.

Nhìn lên phía khán đài,rất nhiều người ủng hộ cho cô.

Cô càng tự tin hơn nhìn về đường đua.Tiếng súng vang lên,mọi người bắt đầu chạy.Cô tập trung nhìn về đường đua.

50m…100m…tiếp đến1020m,rất nhiều người đã bỏ cuộc vì kiệt sức.Bên đội cô chỉ còn lại mình song ngư.Bên đội kia chơi xấu,cứ dến đoạn khuất người,từ các lùm cây lại có người thay thế nên họ không thấy mệt là gì.Ngư nhìn thấy việc đó nhưng cô chỉ khinh bỉ liếc họ coi như không khí và tập trung chạy tiếp.

260m….Sắp đến đích rồi,chỉ còn 40m nữa thôi.Cô bắt đầu thấy kiệt sức đi rất nhiều.Đã thế bên bạn còn chơi xấu nhân lúc không người ngáng chân cô kiến cô ngã díu.Một khi đã ngã là không thể đứng lên.Song ngư tự dưng muốn bỏ cuộc.Cũng chẳng ai có thể trách,đây là cuộc chơi thôi mà.

Tên kia đã chạy gần đến đích,nghênh ngang nhìn mọi người với ánh mắt kiêu ngạo.Mọi người chưa thấy ngư thì rất buồn,bỗng,một bóng người chạy vụt đến.

Trời,ra là ngư.Tuy cô đã bị trẹo chân vì lúc nãy nhưng cô vẫn cố chạy bởi chính thiên yết đã đến cổ vũ cô cơ mà.Cô không thể bỏ cuộc.

Và song ngư đã cán đích khi tên kia còn ngơ ngác.

Mọi người òa lên reo hò.Mắt song ngư mờ đi.Cô ngất vì kiệt sức.Và cô chỉ kịp thấy thiên yết chạy đến đỡ cô với vẻ mặt lo lắng tột cùng.Cô cảm thấy thật hạnh phúc vì ngất đi trong vòng tay của thiên yết.

Bỗng,cô tự nhận ra:A!Mình đã để ý và có lẽ…thích thiên yết từ bao giờ.


Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D phím bàn phím để duyệt giữa các chương.