Ly Sầu Hận

Chương 21



Các bạn đang đọc truyện Chương 21 miễn phí tại medoctruyenchu.com. Hãy tham gia Group của truyện mới, truyện full, Truyện chữ Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************​

Hắn thật sự sinh khí, Mã Thừa Ân ở trên boong thuyền đi qua đi lại, hắn vốn không phải là loại người không thể tự kiềm chế nóng giận! Hơn nữa lại vào thời điểm hiện tại, hắn hận không thể đem hai người kia thiên đao vạn quả, cũng biết là không nên cùng người chấp nhất, phải lấy đại cục làm trọng, nhưng hiện tại hắn chính là không thể tỉnh táo nổi, cứ nóng nảy phiền loạn, cảm giác này thực sự giống với lúc trước kia, hắn không thể trơ mắt ra nhìn Ngôn Chi để cho tên họ Lương đó cướp đi.

Hung hăng tát một cái thật mạnh vào mặt mình, tròng mắt Mã Thừa Ân ánh lên tia máu đỏ thẫm! Cả người hắn đã để cho Ly Ca Tiếu đùa giỡn đến rối loạn, trở nên mềm yếu vô năng, hắn đâu còn là Mã Thừa Ân trước kia, hiện tại càng đánh càng tỉnh táo.

Thuyền phu là một người đàng hoàng, khách nhân trên thuyền hắn gặp qua không ít, nhưng chưa từng gặp qua người nào như vậy! Lúc trước còn là gương mặt u buồn, sau một khắc liền hung hăng hướng cho chính mình một cái tát, hơn nữa khóe miệng người nọ cười tà âm lãnh, một người thay đổi nhanh như vậy, vốn từ ánh mắt ôn hòa thoắt cái trở nên sắc bén thù hận, thật giống như một cây đao bắn đến! Đem thuyền phu hù dọa một thân mồ hôi lạnh.

Tay lái mất thăng bằng, khiến thuyền lệch sang một bên, vôi vàng nắm chặt bánh lái, không dám nhìn lâu Mã Thừa Ân nữa.

Đột nhiên phát hiện cách đó không xa, có ánh lửa bập bùng, tựa hồ là một chiếc thuyền trên biển đang bị cháy, lửa bốc lên cao dữ dội, trong nháy mắt chiếc thuyền sẽ bị nuốt chửng.

Thuyền phu nhìn hình ảnh trước mặt, liền kêu lên.

“Phía trước có thuyền cháy, phía trước có thuyền cháy!…..” Hắn kêu một tiếng, kinh động đến Mã Thừa Ân, Ly Ca Tiếu ở bên trong cũng chạy ra.

Nhìn tình huống thê thảm trước mặt, Ly Ca Tiếu động lòng trắc ẩn.

“Thuyền phu, đến đó xem có thể cứu được người không…!”

“Cái này…., Ly tiên sinh, thuyền này chỉ có thể chứa được chúng ta gồm khoảng bảy tám người, cho dù có đi qua cũng không cứu được thêm bao nhiêu người!” Thuyền phu có chút khổ sở, hắn cũng muốn cứu người, nhưng không thể vì cứu người mà liều mạng xông vào, vạn nhất thuyền chìm, hắn cũng sẽ mất mạng.

“Thuyền phu, ngươi cứ lái thuyền lại gần, những thứ khác ta sẽ an bài!” Vừa nói, Ly Ca Tiếu liếc mắt nhìn biểu lộ lạnh lùng của Mã Thừa Ân.

“Ngươi làm vậy, chúng ta sẽ không kịp trở về kinh thành!” Người này phảng phất dáng vẻ lần đầu tiên y gặp, có chút lạnh như băng, có chút khó hiểu cùng phức tạp, Ly Ca Tiếu sững sờ nhìn Mã Thừa Ân một chút, mọi chuyện đều bình thường, tại sao đột nhiên lại như vậy.

“Nhất Chi Mai sẽ không thấy chết mà không cứu!” Lời vừa dứt Ly Ca Tiếu xoay người rời đi, nhưng trong lòng có chút lãnh.

“Ly Ca Tiếu, ngươi thật sự rất có lương tâm sao! Nếu vậy…..Ngươi trêu đùa tình cảm của người khác không nương tay chẳng lẽ còn là làm việc thiện!” Mã Thừa Ân âm lãnh nói, trên mặt biểu tình phức tạp, hắn cần kìm nén, khống chế lại bản thân mình.

“…………….!” Hiểu lời hắn nói là gì, cũng không hiểu tại sao giờ phút này hắn lại nhắc tới, rõ ràng biết được sự thật đã lâu tại sao đột nhiên muốn nói! Y muốn trả lời, nhưng lại không biết nên nói gì.

“Hiện giờ không có thời gian nói đến chuyện này, nếu ngươi có nhân tính hãy ra tay giúp, nếu như ngươi thấy không hợp ý thì cứ nhảy xuống biển tự mình bơi đến kinh thành!” Nói xong, Ly Ca Tiếu xoay người trở vào khoang thuyền.

Hận đến nghiến răng nghiến lợi, Mã Thừa Ân thật sự muốn xông đến kéo người nọ nói phải trái, nhưng hắn không thể, cỗ hận thù trong lòng kia là vì cái gì hắn hiểu, nhưng một phần tức giận lúc này là vì cái gì hắn lại không hiểu!

“Tiểu Mai, Sài Hồ, các ngươi đem đồ đạc trong phòng ném hết xuống biển đi, cái gì cũng không lưu lại, phía trước có thuyền đang bốc cháy, chúng ta đi qua xem một chút xem có thể cứu được người không!”

“Ca ca đây là……..được, đệ hiểu!…..Sài Hồ, nhanh lên….mau!” Vừa nói, Tiểu Mai nắm lên hai cái ghế vác lên vai chạy ra boong thuyền ném xuống biển.

Sài Hồ động não suy nghĩ mặc dù không hiểu tường tận mọi chuyện, nhưng Ly Ca Tiếu từ trước đến nay làm việc luôn có đạo lý của hắn, mặc dù chân đang bị thương, nhưng chút việc nhẹ này cũng không ảnh hưởng gì đến hắn.

Sài Hồ cầm đại đao bổ giường và bàn làm đôi, Tiểu Mai tới tới lui lui ném đồ! Chỉ chốc lát sau Tam Nương cũng chạy ra, chính là ngay đến Mã Thừa Ân ban đầu không vui sau đó cũng tới giúp một tay, trong lúc nhất thời khiến thuyền phu không khỏi bội phục vị Ly Tiên sinh này, loáng một cái thuyền hoa đã có thể chứa thêm được hơn mười người!

Một phen lửa bùng lên dữ dội, đến khi thuyền lại gần lửa đã nhỏ đi rất nhiều, bốn phía có một vài thi thể nổi lên mặt nước, Ly Ca Tiếu cùng Tiểu Mai đem mấy người may mắn còn sống sót cứu lên thuyền! Nhìn không còn có người sống, Ly Ca Tiếu để cho thuyền phu quay đầu lái trở về, đột nhiên một thiếu niên đi tới

“Cứu ca ta, cứu ca ta….! Van cầu các người…….!” Thiếu niên mới vừa được cứu lên từ trong nước lôi kéo chân Ly Ca Tiếu khổ sở khẩn cầu, gương mặt đẫm lệ kia không khỏi khiến người xem đau lòng.

“A Sinh à, đừng khóc nữa, ngọn lửa mạnh như vậy, chỉ sợ Lý đại ca của ngươi cũng đã mất mạng rồi! Chúng ta đi thuyền ra biển chính là đã đem tính mệnh giao cho ông trời! Đây đã là mệnh rồi, không thể chống lại được!” Lão nhân hơi lớn tuổi chỉ có thể than thở khuyên bảo.

“Ta không tin, nếu huynh ấy chết, ta sẽ chết theo……!” Vừa nói, thiếu niên bò dậy hướng biển mà định nhảy xuống.

“Ngông cuồng, ngươi trở lại cho ta….!” Một người đàn ông đem người thanh niên kéo lại khiến hắn ngã xuống đất.

“Nếu ngươi chết sẽ khiến cha mẹ ngươi đau lòng, ngươi đi theo hắn liền quên mất cha mẹ mình rồi, các ngươi đều là nam nhân, ngươi không thể cùng hắn cả đời được.

“Ta đáp ứng hắn, chính là cả đời này, bất kể hắn là nam hay nữ, cả đời này ta chỉ thích một mình hắn! Cho dù có chết cũng phải cùng hắn chết chung một chỗ” Thiếu niên run rẩy đứng lên, lộ ra ánh mắt vô cùng kiên định.

Giờ khắc này mọi người mới phản ứng kịp, thì ra đứa nhỏ này đoạn tụ.

Lời của thiếu niên kia giống như một viên đá lớn đập thẳng vào tận đáy lòng Mã Thừa Ân!

Trong thoáng chốc, hắn liếc mắt nhìn Ly Ca Tiếu bên cạnh, vào giờ khắc này, có một số việc hắn đã hiểu!

Bất kể là nam hay nữ, hắn cũng thích Ly Ca Tiếu!


Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D phím bàn phím để duyệt giữa các chương.