Nàng Khóc, Tôi Tâm Động Đến Muốn Cưới Nàng

Chương 17: 17: Chúng Ta Ở Chung Với Nhau Như Vợ Vợ 2



Các bạn đang đọc truyện Chương 17: 17: Chúng Ta Ở Chung Với Nhau Như Vợ Vợ 2 miễn phí tại medoctruyenchu.com. Hãy tham gia Group của truyện mới, truyện full, Truyện chữ Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************​

Kỳ Thư Tiên vội vàng lùi lại, hơi nhíu nhíu mày: “Tôi đính hôn rồi, làm như vậy là không phù hợp.”
“Ha ——” Phương Tử Ưu thấy nàng nâng lên tay phải triển lãm cho mình xem chiếc nhẫn kim cương, ngây ngẩn cả người.

Bất quá là một cái ôm mà thôi, nàng lại không phải đàn ông, ôm một chút có sao đâu?
Kỳ Thư Tiên thấy cửa kính mở ra, lại dặn dò Phương Tử Ưu: “Ngày 8 em đến đây phỏng vấn, tôi sẽ nói chuyện với phòng nhân sự một chút.”
Phương Tử Ưu vội không ngừng gật đầu: “Vâng, cảm ơn tỷ tỷ.”
Sau khi Kỳ Thư Tiên tiến vào, những người lưu lại làm công vừa thấy nàng đến, lập tức xấu hổ hướng nàng chào hỏi: “Kỳ tỷ.”
Tin tức của bọn họ đã nói cho họ biết được Kỳ Thư Tiên mấy ngày hôm trước mới vừa cầu hôn, lại còn thành công, nhưng bởi vì cấp dưới công tác phát sinh sai lầm, dẫn tới Kỳ Thư Tiên không thể không lại đây xử lý cục diện rối bời, tâm tình của nàng tự nhiên sẽ không tốt lắm.

Ánh mắt bọn họ đều dừng ở chiếc nhẫn trên tay Kỳ Thư Tiên.
Kỳ Thư Tiên lên tiếng, vẫy Triệu Lôi bảo nàng vào văn phòng.
Triệu Lôi trên tay cầm một xấp tư liệu giải thích với Kỳ Thư Tiên: “Kỳ tỷ, có mấy bộ tương đối phù hợp khí chất của chị, em vừa rồi đã chuẩn bị xong.”
Nàng thấy Kỳ Thư Tiên giở tài liệu, thở cũng không dám thở mạnh.
Kỳ Thư Tiên đơn giản đọc lướt qua, gật đầu tỏ vẻ đã biết lại nói: “Triệu Lôi, chị không muốn sự việc nào giống như sự việc của Phương Tử Ưu xuất hiện một lần nào nữa.”
Triệu Lôi sắc mặt căng thẳng có chút đỏ bừng, vội vàng nói: “Em đã biết, Kỳ tỷ, lần sau em sẽ sửa.”
“Còn có……”
Triệu Lôi cúi đầu không dám nhìn Kỳ Thư Tiên, nàng nghe được Kỳ Thư Tiên ôn thanh nói: “Đến trưa đi mua một ít bánh kem, trà sữa linh tinh, chị mời mọi người ăn.

Lý do gì……thì em hẳn là biết.”
Kỳ tỷ đính hôn thành công.
Triệu Lôi vội vàng gật đầu vâng dạ, nàng ngập ngừng trong chốc lát, cuối cùng vẫn là lên tiếng: “Kỳ tỷ, chúc mừng chị.” Nàng nhìn thấy Kỳ Thư Tiên cong cong khóe miệng, ứng tiếng.
Cả quá trình đầu nàng quay quay cuồng cuồng, Triệu Lôi từ trong văn phòng ra tới, các đồng nghiệp duỗi dài cổ muốn hóng chuyện.
Bọn họ đang suy đoán xem Kỳ Thư Tiên có phải đã nghiêm trị Triệu Lôi hay không, Kỳ Thư Tiên cũng không phải là một lão bản nghiêm khắc, ở trước mặt bọn họ cùng lắm chỉ là ít nói, còn những phương diện khác tuyệt đối là rất tốt, Triệu Lôi lần này phạm sai có chút nghiêm trọng, bọn họ lo lắng có thể liên lụy đến chính mình hay không.
Thừa dịp Triệu Lôi đi vào phòng cà phê, không ít đồng nghiệp đi qua hỏi thăm một chút tình huống cụ thể, Triệu Lôi liền đem việc Kỳ Thư Tiên muốn mời bọn họ ăn điểm tâm nói luôn.
Thấy cá trong chậu sẽ không gặp tai ương, mọi người đều yên lòng bắt đầu trêu chọc Triệu Lôi: “Triệu Lôi, còn may cho cậu đúng lúc Kỳ tỷ cầu hôn thành công, tâm trạng không tồi.

Bằng không cậu liền thảm.”
Triệu Lôi cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Đúng vậy.”
Nàng nghĩ nghĩ biểu tình của Kỳ Thư Tiên, khoa trương nói: “Mọi người không biết lúc Kỳ tỷ nhắc tới việc nàng đã đính hôn, đôi mắt đặc biệt ôn nhu.

Tôi chưa gặp qua Kỳ tỷ như vậy bao giờ.”
Triệu Lôi tới công ty mới hơn ba tháng, nàng chưa từng gặp qua Lục Nghi Thanh tự nhiên với chuyện của hai người họ sẽ không quá hiểu biết.
Nhưng có một vị nhân viên lão thành tên là lão Lưu thuộc đoàn đội cũ của Kỳ Thư Tiên, hắn nói: “Còn không phải như vậy sao.

Vợ Kỳ tỷ là Lục Nghi Thanh, hai người đều quen biết mười mấy năm, trông nàng như minh tinh điện ảnh, thanh thanh lãnh lãnh đặc biệt xinh đẹp.”

Triệu Lôi hiếu kỳ nói: “So với Kỳ tỷ càng xinh đẹp hơn?”
Lão Lưu nghĩ nghĩ: “Điều này khó đánh giá được, với đàn ông như tôi tự nhiên sẽ cảm thấy Kỳ tỷ xinh đẹp hơn, nhưng phụ nữ có vẻ sẽ thích Lục lão sư hơn.”
Chưa thấy được người thật, mọi người nghe như lọt trong sương mù, vừa muốn kỹ càng tỉ mỉ hỏi, Kỳ Thư Tiên đã bưng ly nước lại đây, một đám người tức khắc như chim thú tan tác tản ra.
Kỳ Thư Tiên đối với cuộc thảo luận của họ nghe câu được câu không, cũng không có để trong lòng, nàng lấy nước xong, liền quay lại văn phòng bắt đầu xem xét tư liệu Triệu Lôi chuẩn bị.
Kỳ Thư Tiên có trí nhớ không tồi, mất vài giờ để đọc tư liệu xong nàng đã nhớ đại khái, phất phất tay bảo Triệu Lôi nàng muốn xuống dưới tầng kiểm tra quần áo, Triệu Lôi vội vàng cầm một xấp tư liệu trong tay đưa Kỳ Thư Tiên xuống kho hàng.
9 giờ sáng, Lục Nghi Thanh rời giường, Kỳ Thư Tiên đã về nhà rồi.

Nàng lướt di động nhìn vài lần, Kỳ Thư Tiên có nhắn cho nàng vài tin nhắn.
“Mình làm cơm sáng rồi, nhớ hâm nóng trước rồi hẵng ăn nha.”
“Ngày Quốc khánh trên đường đông người lắm nên nhớ chú ý an toàn đấy.”
Lục Nghi Thanh ngẩn ra, nàng ngồi trên giường trong chốc lát cho tỉnh ngủ hẳn, chiếc điện thoại cầm ở trong tay dần nóng lên, hình như hồ nước nhỏ trong lòng nàng lại bắt đầu gợn sóng.
Nho nhỏ, một vòng rồi lại một vòng……
Lục Nghi Thanh không tiếp tục suy nghĩ nhiều, sau khi rửa mặt xong, nàng đi vào phòng bếp, nhìn thấy đồ ăn sáng Kỳ Thư Tiên làm chính là cháo gạo, cùng với nộm rau trộn ngó sen, và ớt xanh xào thịt băm, bên cạnh còn có hai cái bánh bao nữa.
Lục Nghi Thanh sờ sờ đồ ăn trên bàn bếp thấy còn có điểm ấm áp, nàng nghĩ nghĩ bưng đồ ăn ra bàn ăn, cháo còn khá nóng, nàng cũng không đun lại nữa.
Ngày hôm qua ăn liên tiếp hai bữa sủi cảo, Lục Nghi Thanh có chút ngán, nộm ngó sen Kỳ Thư Tiên làm có vị chua chua ngọt ngọt, khiến nàng nhịn không được ăn nhiều thêm mấy miếng.
Đang ăn ngon lành, động tác gắp nộm của nàng dừng lại, Lục Nghi Thanh chợt suy nghĩ có phải Kỳ Thư Tiên đã sớm dự đoán được buổi sáng mình khả năng không có hứng ăn uống, nên mới cố ý làm rau trộn cho mình khai vị hay không.
Kỳ Thư Tiên kỳ thật tính tình săn sóc hơn rất nhiều người, Lục Nghi Thanh nghĩ nghĩ, hình như trừ bỏ thời điểm ban đầu còn không quá thân thuộc Kỳ Thư Tiên còn chưa biểu hiện phong phạm “Hiền thê lương mẫu”, những giai đoạn còn lại nàng luôn chiếu cố người khác thực cẩn thận.

Lục Nghi Thanh nhớ rõ thời điểm Kỳ Thư Tiên cùng bạn trai cũ Hạ Giai Chi chia tay, nhà trai lấy lý do là Kỳ Thư Tiên trông không giống một người phụ nữ của gia đình, lại còn xuất đầu lộ diện ở ngoài làm phát sóng trực tiếp, hơn nữa với gương mặt kia của Kỳ Thư Tiên một ngày nào đó sẽ cho người ta đội nón xanh.
Nhưng sự thật lại là Kỳ Thư Tiên bị người ta cắm sừng, năm ấy Kỳ Thư Tiên 25 tuổi.
Thời điểm mới vừa chia tay Kỳ Thư Tiên tự nhốt bản thân ở chung cư, mấy ngày trời đều không có đi ra.
Lục Nghi Thanh trong thời gian nghỉ giữa kì thực tập thấy thật lâu nàng không có liên lạc gì, mới vội vàng đi nơi nàng ở tìm nàng.
25 tuổi Kỳ Thư Tiên đang trong thời kỳ sung mãn nhất của thanh xuân lại thêm thân phận streamer, tướng mạo nàng luôn dị thường xinh đẹp, chỉ cần đứng yên thôi, ánh mắt người qua đường liền nhịn không được dừng trên người nàng.
Nhưng thời điểm Lục Nghi Thanh tìm thấy nàng, đôi mắt nàng đã không còn xán lạn, gương mặt thon gầy, làn da nhợt nhạt, mái tóc thẳng dài rối bù,mà đôi môi cũng bởi vì thiếu nước mà bong tróc……
Con ngươi Lục Nghi Thanh sâu thẳm mang theo vài phần kinh ngạc, nàng lo lắng nói: “Thư Tiên, cậu làm sao vậy?”
Kỳ Thư Tiên nửa dựa người vào cửa, hư suy yếu nhược như một bé mèo hoang hướng nàng yếu ớt: “Nghi Thanh a, cậu cùng Trương học tỷ đi thực tập đã về rồi à?”
Lục Nghi Thanh duỗi tay ra muốn đỡ nàng lại bị Kỳ Thư Tiên nhẹ nhàng tránh thoát, tay Lục Nghi Thanh sững sờ cứng đờ, Kỳ Thư Tiên ánh mắt né tránh, nghiêng người tránh đường cho nàng đi vào.
Kỳ Thư Tiên nàng không muốn một đồng tính luyến ái như mình chạm vào……
Bạn gái Lục Nghi Thanh sẽ không vui, mình không thể mang cho nàng thêm phiền toái……
Lục Nghi Thanh ngăn chặn cảm xúc kỳ dị dưới đáy lòng, nàng vẫn không yên tâm Kỳ Thư Tiên, cẩn thận hỏi nàng: “Kỳ Thư Tiên, rốt cuộc cậu gặp chuyện gì sao?”
Kỳ Thư Tiên liếm liếm đôi môi khô khốc gục đầu xuống, nàng ngồi ở trên sô pha cuộn tròn thân mình: “Hạ Giai Chi cùng người khác lên giường.”
“Cái gì?” Lục Nghi Thanh đầu ong một tiếng, nàng nhíu mày: “Chuyện xảy ra khi nào? Sao cậu không kể với mình?”
Kỳ Thư Tiên gục đầu nhìn bàn chân trắng nõn của mình: “Cũng được một tuần rồi đi.”
“Một tuần rồi? Hiện tại cậu mới cùng mình nói?” Lục Nghi Thanh ngồi bên cạnh Kỳ Thư Tiên, hai người trung gian cách một khoảng trống, Lục Nghi Thanh nhớ rõ Kỳ Thư Tiên không thích chính mình dựa vào gần.
Kỳ Thư Tiên há miệng thở dốc không nói gì, nàng biết là, vì Lục Nghi Thanh cùng Trương Mộ Dao đều đang trong kỳ thực tập nên thời gian nhàn rỗi hai người có thể gặp mặt liền ít đi, nàng không muốn vì chuyện của mình mà quấy rầy đến nàng và Trương Mộ Dao.
Hơn nữa nàng cũng không phải bởi vì Hạ Giai Chi mà thấy khó chịu, nàng chỉ là cảm thấy khó hiểu, rõ ràng nàng cái gì cũng không làm, như thế nào ở trong mắt những người khác nàng lại giống như là một con người bỉ ổi?
Chẳng lẽ bởi vì nàng lớn lên với một gương mặt trông không an phận sao?
Hai người trong nhất thời trầm mặc, ánh mắt Lục Nghi Thanh dừng ở bàn trà trước mặt Kỳ Thư Tiên, rải rác rơi rụng không ít lon bia đã uống hết, nàng hít hít mũi, vẫn là không nhịn được đối Kỳ Thư Tiên nói: “Uống nhiều bia như vậy rồi, vậy cậu ăn cơm chưa?”
Lục Nghi Thanh đứng dậy, đi nấu cơm cho nàng.

Kỳ Thư Tiên trong lòng nhẹ phiếm chua xót, Lục Nghi Thanh đưa lưng về phía nàng đi đến phòng bếp, thanh âm Kỳ Thư Tiên nhẹ như gió thoảng: “Nghi Thanh, mình có phải trông không giống người có thể hạnh phúc kết hôn?”
Lục Nghi Thanh kinh ngạc quay đầu tới, ánh mắt nhìn Kỳ Thư Tiên, chỉ thấy nàng thống khổ ôm đầu, nước mắt ngăn không được chảy dài, như là con thú nhỏ giọng rống: “Mình luôn một lòng một dạ với người yêu, một lòng một dạ với hôn nhân, vì cái gì họ lại không tin mình?”
“Thư Tiên……” Lục Nghi Thanh muốn duỗi tay ôm nàng một cái, nhưng nàng không thể, Kỳ Thư Tiên không thích……
Tách……
Lục Nghi Thanh sờ sờ nước mắt trên mặt, ngây người nhìn chút ẩm ướt đọng trên tay, sao nàng tự nhiên lại nhớ lại sự tình ngày đó rồi khóc a?
Tâm Lục Nghi Thanh như nắm chặt lại với nhau, nàng bây giờ đã biết rồi.
Kỳ Thư Tiên chưa bao giờ ghét bỏ việc mình thích nữ, còn bởi vì Trương Mộ Dao, ở tình huống như vậy nàng cũng tự chịu đựng, không muốn cho mình thêm phiền toái.
Còn chính mình đã làm được cái gì?
Lục Nghi Thanh nhìn nhìn đồ ăn trên bàn cơm, nàng nghĩ, Kỳ Thư Tiên nàng là con người thủy chung nhất.
Nàng tin tưởng Kỳ Thư Tiên luôn trung thành với hôn nhân.
Giở lại những quãng thời gian đã đóng bụi, Lục Nghi Thanh phát hiện, dường như nàng có thể từ góc độ khác thấy được những khía cạnh khác của viên ngọc mang tên Kỳ Thư Tiên, những khía cạnh loá mắt đến mức khiến người ta cảm thấy mình có chút không xứng với nàng.
Lục Nghi Thanh nghĩ, nàng cần lập tức về nhà lấy đồ.
—————————————————————————-
Tác giả có chuyện muốn nói:
Khi Kỳ Thư Tiên bị người ta cắm sừng.

Lục Nghi Thanh: “Nhãi con thật quá ngoan mà, mama đau lòng muốn chết.”
Khi Lục Nghi Thanh bị chia tay.
Kỳ Thư Tiên: “Thật xinh đẹp a, nghĩ muốn đem người cưới về nhà.”.


Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D phím bàn phím để duyệt giữa các chương.