Người Chính Trực Ai Lại Yêu Thầm

Chương 48: Cuộc thi Khoa học kĩ thuật (năm)



Các bạn đang đọc truyện Chương 48: Cuộc thi Khoa học kĩ thuật (năm) miễn phí tại medoctruyenchu.com. Hãy tham gia Group của truyện mới, truyện full, Truyện chữ Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************​

Từ lúc biết Thẩm Hi đang xin bằng sáng chế quốc gia, Hạ Cửu Gia đặc biệt chú ý về tình hình độc quyền của “bồn cầu AI”.

Bố Thẩm Hi chọn xin “xét duyệt ưu tiên”, xét duyệt bằng sát chế thường thường mất hai năm, xin sáng chế mẫu tiện ích (utility model) hoặc bằng sáng chế thiết kế (design patent) cũng phải mất hơn nửa năm. Nhưng đầu năm nay nhà nước đã bắt đầu thực hiện “Chính sách ưu tiên xét duyệt sở hữu trí tuệ”, rút ngắn thời gian xét duyệt từ 30 tháng, 10 tháng, 6 tháng còn 12 tháng, 4 tháng, 2 tháng, đồng thời cung cấp quy trình thẩm tra siêu nhanh cho sáu loại sản phẩm đạt yêu cầu. May mắn là sản phẩm của Thẩm Hi đồng thời vừa khớp ba yêu cầu, ví dụ như điều 1 – “Những sản phẩm liên quan đến tiết kiệm năng lượng bảo vệ môi trường…”, điều 2 – “Các sản phẩm được chính phủ khuyến khích đề cử”, điều 3 – “Sản phẩm có tốc độ đổi mới nhanh… liên quan đến lĩnh vực công nghệ thông tin và internet…”

(*Utility model và Design Patent là hai thuật ngữ trong Quyền sở hữu trí tuệ. Utility Model là quyền mẫu mới, giải pháp hữu ích, bảo hộ ý tưởng liên quan tới hình thức, cấu tạo sản phẩm. Design Patent – bằng thiết kế, là việc chính phủ trao độc quyền về một kiểu dáng công nghiệp có tính mới về mặt trang trí và kiểu dáng)

Thẩm Hi đã đệ trình đơn xin mấy tháng trước khi trận chung kết cuộc thi Khoa học kỹ thuật diễn ra. Kỹ thuật đã sớm thành hình, một trăm ngày sau đó là dành cho việc làm thành phẩm.

Ước chừng giữa tháng 11, bằng sáng chế đã được phê duyệt và được trao độc quyền. Giấy chứng nhận cho phép thương mại hóa và phổ biến rộng rãi của Chính quyền thành phố Thượng Hải mà cha Thẩm Hi đã giúp đỡ xin cũng đã được đưa đến.

Người môi giới ngay lập tức mang tài liệu đi đến Triển lãm thiết bị vệ sinh lần thứ ba được tổ chức tại Thượng Hải vào cuối tháng 11.

Tên đầy đủ của Triển lãm là “Ngày vệ sinh thế giới và Triển lãm công nghệ & thiết bị vệ sinh quốc tế”, tổ chức mỗi năm một lần, do Tổ chức Nhà vệ sinh thế giới tổ chức, Hiệp hội công nghiệp vệ sinh công cộng Thượng Hải và các đơn vị khác đồng tổ chức. Tuy tên có hơi buồn cười nhưng thực tế triển lãm rất chuyên nghiệp và sang trọng. Các doanh nghiệp lớn và nhỏ trong ngành này đều tham gia, một số gian hàng nhỏ chủ yếu để quảng bá một vài sản phẩm chính, còn một số quầy hàng của các công ty lớn thì dựng hẳn một gian phòng tắm hoàn chỉnh.

(*Sự kiện có thiệt nha các chế, tên Triển lãm là China Clean Expo, là sự kiện cấp cao của ngành công nghiệp vệ sinh, năm nay có hơn 2000 công ty thuộc hơn 131 quốc gia tham dự)

Người môi giới cũng có một gian nhỏ để giới thiệu một số sản phẩm gia dụng AI.

Triển lãm có rất nhiều hoạt động như <Đêm nhà vệ sinh toàn cầu>,, <Diễn đàn thảo luận cải tiến bồn cầu thông minh> hay <Hội thảo về bồn cầu> v.v… Thẩm Hi chỉ có công nghệ, không có sản phẩm chuyên nghiệp nên không thể tham gia bình chọn, diễn đàn và hội thảo. Nhưng người môi giới trong những ngày triển lãm đã thu thập được rất nhiều danh thiếp, sau đó lại tiếp tục một vòng chào mời.

Dưới sự cố gắng như thế, tổng cộng có hai công ty thiết bị gia dụng AI thể hiện sự quan tâm.

Thẩm Hi chăm chú đọc tài liệu của hai công ty, lựa chọn tiếp xúc trước với một bên, tên là “Quản gia Ánh Dương”.

“Quản gia Ánh Dương” rất có thành ý, đã có mấy người tự mình bay đến thành phố CC nói chuyện với Thẩm Hi, địa điểm là một quán cà phê nào đó.

CEO (Giám đốc điều hành) của công ty tên Hà Doanh, hơn 30 tuổi. Cô rất giàu kinh nghiệm, tự mình giới thiệu công ty với Thẩm Hi, cha mẹ cậu và người môi giới: “Công ty Quản gia Ánh Dương dược thành lập vào tháng 11 năm ngoái, chúng tôi đang phát triển các sản phẩm và dịch vụ cho nhà thông minh. Sản phẩm đầu tiên của chúng tôi là máy giám sát chất lượng không khí gia đình, dự kiến ​​sẽ ra mắt vào năm tới. Một sản phẩm khác là ổ cắm điện được điều khiển bằng APP cũng đang trong giai đoạn thử nghiệm. “Quản gia Ánh Dương” có khoảng 15 triệu tiền đầu tư từ các nhà đầu tư thiên thần, chúng tôi vừa hoàn thành vòng gọi vốn series A, vốn tăng thêm 30 triệu, sau khi đưa sản phẩm ra thị trường chúng tôi sẽ có thêm một vòng gọi vốn nữa. Từ sản phẩm có thể thấy, định vị công ty chúng tôi là sức khỏe và môi trường, vô cùng phù hợp với sản phẩm bồn cầu AI này… ”

(Nhà đầu tư thiên thần/Angel Investor là thuật ngữ dùng để chỉ những cá nhân giàu có, có khả năng cấp vốn cho một doanh nghiệp thành lập, và thông thường để đổi lại, họ sẽ có quyền sở hữu một phần công ty. Các nhà đầu tư này thường tiến hành đầu tư bằng chính tiền của mình, khác với các nhà đầu tư mạo hiểm – những người quyên tiền hay kêu gọi người khác đóng góp để thành lập một quỹ đầu tư. Các nhà đầu tư thiên thần thường đầu tư ở Vòng gọi vốn Hạt giống. Vòng gọi vốn series A thuộc vòng gọi vốn quỹ đầu tư mạo hiểm, vòng này đánh dấu việc starup chính thức bước ra thị trường. Những vòng gọi vốn mở rộng sau được gọi bằng các chữ cái Series B, C,D…)

Thẩm Hi chống cằm: “Em có thể biết một chút về chức năng đặc sắc của “máy theo dõi chất lượng không khí” không? Và cả ổ cắm điện điều khiển bằng app nữa.”

“Tất nhiên có thể…” Sản phẩm đã sắp ra thị trường nên Hà Doanh cũng không cần giấu diếm.

Thẩm Hi gật gật đầu, nói tiếp: “Chị có thể giới thiệu cho em background và kinh nghiệm của quản lý cấp cao công ty không?”

“Không thành vấn đề.” Hà Doanh vén mái tóc dài, giới thiệu bằng tiếng Trung đệm tiếng Anh: “Chị là tốt nghiệp Khoa máy tính tại ĐH Bắc Kinh, là Tiến sĩ ĐH Berkeley, đã làm việc ở Google được tám năm, trước khi nghỉ chị làm ở nhóm Google Home, là sản phẩm nhà thông minh của Google. Vào thời điểm đó, vị trí của chị là manager level 7, năm ngoái chị đã quay trở lại Trung Quốc để gây dựng sự nghiệp. CTO (Giám đốc công nghệ) của công ty tên là… đây là bạn cùng lớp ĐH Berkeley của chị, năm 2014 quay về nước làm cho Alibaba, cấp 9, và cũng đang làm nhà thông minh. CMO (Giám đốc tiếp thị) tên là… hôm nay không đến được…… ”

“Tình hình hai lần gọi vốn như thế nào?”

“Khá may mắn. Vòng series A gọi vốn được đến 30 triệu. Đầu tư nhiều nhất đang là Golden Bridge Capital và Tập đoàn Thanh Thần.”

“Hửm?” Thẩm Hi bị bất ngờ, rõ ràng rất có hứng thú, “Tập đoàn Thanh Thần?”

Tập đoàn Thanh Thần là công ty dẫn đầu trong lĩnh vực địa ốc, nó sở hữu nhiều khu thương mại và chung cư cao cấp cùng trung cấp. Bây giờ tập đoàn Thanh Thần cũng là một trong những người góp vốn, như vậy nếu tương lai chiếc bồn cầu đặc biệt này có thể được lắp đặt trong những căn hộ xa hoa của Thanh Thần, nhất định có thể nhanh chóng chiếm được chỗ đứng trên thị trường.

“Đúng vậy”, Hà Doanh rất tự tin, “Nếu như có thể làm tốt thì tại vòng gọi vốn series B, tập đoàn Thanh Thần sẽ tiếp tục đầu tư thêm, trở thành cổ đông lớn nhất.”

Thẩm Hi và bố hỏi thêm mấy câu nữa, sau đó thương lượng với nhau. Hai người đều cảm thấy “Quản gia Ánh Dương” mặc dù vẫn là công ty mới, quy mô không thể so sánh được với các công ty lớn nhưng ý tưởng không tệ, kỹ thuật thành thạo, còn có tài nguyên, CEO cũng không phải là sinh viên mới tốt nghiệp chỉ dựa vào một bầu nhiệt huyết mà khởi nghiệp, tương lai có thể phát triển lớn mạnh. Lỡ không được thì ở thời đại này, năm năm sau khả năng có thể gọi vốn vòng C, vòng D vẫn rất khả thi.

“Ừm…” Thẩm Hi gõ gõ ngón tay thon dài lên mặt bàn, “Chúng ta cùng bàn luận hợp tác chứ ạ?”

“Quá tốt.” Hà Doanh nở nụ cười, trông vô cùng cao hứng, “Kỹ thuật này còn cần phải cải tiến. Đối với việc nhận dạng bằng hình ảnh, thì dữ liệu quan trọng hơn thuật toán, bây giờ dữ liệu còn ít ỏi lắm…” Cuối cùng, Hà Doanh giơ một ngón tay, “Mua đứt bằng sáng chế, 1 triệu… không, 2 triệu.” (2 triệu NDT gần bằng 6,5 tỷ VND)

Hà Doanh cảm thấy với một học sinh lớp 11 thì con số 2 triệu tệ đã đủ để làm cậu ta xiêu lòng, nhưng cô vẫn bổ sung thêm: “Sau vòng gọi vốn series A chúng tôi chỉ nhận được tổng cộng 30 triệu, mà chúng tôi còn phải chi trả chi phí hoạt động, lương nhân viên, chi phí nghiên cứu, chi phí sản xuất 2 sản phẩm sắp ra mắt, thật sự ngân sách khá eo hẹp. Hơn nữa, với sản phẩm bồn cầu AI này, chúng tôi chủ yếu mua ý tưởng, công nghệ chắc chắn phải nghiên cứu cải tiến và dữ liệu cũng phải bổ sung thêm…” Thật ra trong hoàn cảnh hiện nay, Hà Doanh có thể sao chép ý tưởng nhưng cô không muốn phát sinh mâu thuẫn sau này, tổn hại hình tượng công ty. Cô rất thích hai chức năng “tiết kiệm nuớc” và “bảo vệ sức khỏe”, nếu sao chép thì không khỏi quá rõ ràng, huống chi 2 triệu cũng không nhiều đến mức cô không trả được.

Thẩm Hi muốn cười nhưng không hề cười, mười ngón tay cậu đan vào nhau, đỡ cằm. Cậu ngẩng đầu, ánh mắt sáng rỡ, khiến Hà Doanh cảm thấy như người trước mặt không phải là một cậu thiếu niên 17 tuổi.

Ban đầu cô nghĩ rằng sản phẩm dùng kỹ thuật do bố Thẩm Hi phát triển, đàm phán cũng sẽ do bố Thẩm Hi phụ trách, nên đã chuẩn bị tâm lý sẽ đấu một trận gay cấn. Nhưng nói một hồi cô mới phát hiện chủ yếu đều là Thẩm Hi tự quyết, bố cậu chỉ cung cấp thêm ý kiến tham khảo. Hà Doanh cảm thấy cuộc đàm phán này sẽ dễ dàng hơn, bây giờ cô phát hiện mình đã sai rồi. Cậu trai này chắc chắn không phải là một đứa bé không biết gì.

Thẩm Hi nói: “Em muốn đầu tư dạng kĩ thuật.”

Hà Doanh: “…”

Thẩm Hi bắt đầu tính toán: “Em không muốn 2 triệu, em muốn chia cổ phần với vốn đầu tư là kĩ thuật của em. Khi giới thiệu cơ cấu cổ phần, tổng giám đốc Hà có nói vòng gọi vốn series A công ty nhận được 30 triệu, dẫn đầu là Golden Bridge Capital với 22% cổ phần, sau đó là Tập đoàn Thanh Thần với 8% cổ phần… Em đoán, “Quản gia Ánh Dương” hiện đang có giá trị khoảng 100 triệu NDT. Như vậy 2 triệu NDT vừa vặn đổi thành 2% cổ phần. Em cũng không cần tới 2%, 1,8% là được rồi. Còn nữa, chuyển nhượng bản quyền ý tưởng phải có kì hạn. Nếu như trong vòng 6 năm nó có thể chính thức ra thị trường, bản quyền sẽ chuyển thành vĩnh viễn, nếu như không ra được thị trường, em lấy lại bản quyền, 1,8% cổ phần không trả lại.”

“Cái này có hơi…” Hà Doanh bắt đầu tuôn ra một tràng, “2 triệu đã nhiều rồi… kĩ thuật này… hơn nữa còn sáu năm…”

Thẩm Hi đổi tay trái chống cằm, mấy ngón tay phải bắt đầu sờ sờ quai tách cà phê, một bộ không thèm để ý chi cả, mở miệng nói: “Chị nghĩ 2 triệu dụ được ai.. Với khả năng của mình, em tự tin khi lên đại học em sẽ kiếm được 2 triệu. Nên em không để nó vào mắt. Em khá chú trọng vào tương lai. Nói thật, có nhiều công ty hứng thú với sản phẩm này, quy mô lớn và vừa đều đủ cả. Em coi trọng “Quản gia Ánh Dương” nhất vì đoàn đội rất tốt, kỹ thuật không tệ, trong danh sách cổ đông góp vốn còn có Tập đoàn Thanh Thần… Nhưng cũng không đến mức không phải công ty các anh chị là không được.”

Hai người trao đổi nửa ngày Thẩm Hi vẫn không nhượng bộ. Cuối cùng cậu chốt: “Tổng giám đốc Hà, nếu hai bên cùng ưng ý – chị ưng ý bồn cầu AI, em thích Quản gia Ánh Dương, vậy thì mình hợp tác. Chúng ta không nên cứ giằng co mãi về việc phân chia lợi ích, mà phải hướng đến mục tiêu chung. Như vậy, em lùi một bước, 1,6% cổ phần – chỉ cần làm được tốt công ty sẽ thiếu 1,6% này ư? Chẳng lẽ cái bồn cầu này trong tương lai không thể đạt mức lợi nhuận bằng 1,6% này sao? Chị cũng biết bồn cầu này tiết kiệm nước, hai bên có tay vịn, có thể tự động vệ sinh, có thể điều khiển bằng âm thanh, còn có thể kiểm tra bệnh tật, vô cùng thích hợp cho người lớn tuổi. Mà tầm mười mấy năm sau, số lượng ông bà cụ lớn tuổi sống một mình sẽ tăng cao, sẽ không còn là thời đại tứ đại đồng đường ở cùng nhau nữa.” Bốn ông bà cụ không thể cùng sống chen chúc với một cặp vợ chồng son.

Thẩm Hi cho rằng nó rất có tiềm lực. Dĩ nhiên trong quá trình người môi giới quảng bá, có người cảm thấy nó có tiềm lực, lại có người thấy nó không, đây là việc vô cùng chủ quan. Nhưng điều đó chẳng quan trọng trong lần đàm phán này, điều quan trọng chính là Hà Doanh cũng cảm thấy nó có tiềm lực.

Những nhà sáng lập của “Quản gia Ánh Dương” nhìn nhau, cuối cùng Hà Doanh mở lời: “Được, ý của cậu tôi đã hiểu rồi. Nhưng chuyện dùng kĩ thuật đầu tư này tôi cần phải quay về thương lượng với các cổ đông, trong một tuần Quản gia Ánh Dương sẽ cho cậu câu trả lời.”

“Đồng ý.”

“Cậu có cần quyền lợi gì thêm không?”

“Không cần đâu. Có cho em làm thành viên ban giám đốc em cũng không làm.” Vừa nghe đã thấy phiền phức.

Hạ Doanh lại hỏi tiếp: “Cậu còn có yêu cầu gì không?”

“Ừm…” Thẩm Hi suy nghĩ một chút, “Sau khi bồn cầu ra thị trường, đừng dùng tên em đã đặt cho nó.” Nhất định phải thay đổi tên cho nó khi ra thị trường, mặt trời mọc phương Đông gì đó sắp lỗi thời rồi.

“…”Hà Doanh hít một hơi sâu, “Không ai muốn dùng cái tên cậu đã đặt đâu, yên tâm.”

“Vậy thì quá tốt, cứ nói trước, chuẩn bị là không bao giờ thừa.”

– ——–

Kết quả mới ngày thứ hai, Hà Doanh đã nhắn Wechat đáp ứng yêu cầu “1,6% cổ phần”, gọi Thẩm Hi và người giám hộ đến Thượng Hải để hoàn thành hợp đồng chuyển nhượng. Pháp luật quy định công dân vị thành viên có thể trở thành người góp vốn, nhưng phải có người giám hộ thay mặt sử dụng quyền lợi.

“Đông nhi, Đông nhi.” Thẩm Hi nhìn xong liền vô cùng hưng phấn, “Xin nghỉ hai ngày đi, hai chúng ta cùng đi Thượng Hải.”

“???” Hạ Cửu Gia khó hiểu, “Đi Thượng Hải làm gì???”

“Bồn cầu AI siêu tiết kiệm nước siêu chăm sóc sức khỏe bán được rồi. Là một công ty mới, CEO từ nước ngoài về, rất giàu kinh nghiệm. Vòng gọi vốn series A nhận được 30 triệu vốn đầu tư, cổ đông có Tập đoàn Thanh Thần, sau đó không cần lo lắng việc phổ biến nó rộng rãi.”

“!!!” Hạ Cửu Gia chúc mừng, “Vậy quá tốt rồi!”

“Ừm, tớ không muốn nhân dân tệ, tớ muốn cổ phần, 1,6% cổ phần.”

“Chúc mừng, chúc mừng. Trở thành đại gia rồi.” Hạ Cửu Gia nghĩ, quả thật là “vua bồn cầu”.

“Chuyện không đoán trước được, đều là đánh cuộc thử một phen. Tớ không thiếu tiền lẻ, nên muốn đánh cuộc lần này.”

“Vậy là đi Thượng Hải để tiếp nhận cổ phần?” Hạ Cửu Gia hỏi.

“Đúng vậy.”

Hạ Cửu Gia chợt bắt trọng điểm: “Chờ chút… tại sao tớ cũng phải đi Thượng Hải?”

“Cho cậu một nửa chứ sao, 0,8% cổ phần.” Thẩm Hi nói rất đương nhiên, “Có khoản thu nhập thì phải chia cho hai người chứ. Chúng ta không thể kết hôn nên chuyện này phải dựa vào tự giác. À đúng rồi, ba cậu cũng phải đi cùng. Bây giờ tớ sẽ nói với Hà Doanh, chắc chắn chị ấy không phản đối đâu. Đến lúc đó, trước mặt Hà Doanh, ba cậu và bố tớ, tớ sẽ nói cậu là người cung cấp một phần ý tưởng cho sản phẩm.”

“Cậu có bệnh à”, Hạ Cửu Gia quay lại giải bài tập, “Tớ không muốn, cậu tự đi đi.” Hạ Cửu Gia cảm thấy hôm nay Thẩm Hi đặc biệt thần kinh.

Bát tự còn chưa xem một nét nào, rốt cuộc cậu ta nghĩ gì vậy?!!!

(*Giải thích: Thường khi kết hôn, yêu đương, người châu Á hay xem bát tự là giờ ngày tháng năm sinh của hai bên để xem có hòa hợp yên ấm không)

“Đông nhi?” Thẩm Hi đau thương nói, “Cậu không muốn à? Khoản tiền đầu tiên tớ kiếm đươc đó.” Cậu thật lòng muốn chia sẻ với Nhóc Thịt Đông.

“Cậu tự đi đi.” Hạ Cửu Gia nói, “Nếu sau này không ở cùng nhau nữa thì tớ muốn nó làm gì? Nếu sau này thật sự ở bên nhau thì tớ sao phải cần nó? Cậu biết tính cách tớ rồi, hận nhất là thất bại, nếu chúng ta thật sự bên nhau thì tớ sẽ không rời bỏ đâu.”

“Đông nhi…” Nghe những lời như vậy, Thẩm Hi ngẩn ngơ nhìn gò má Hạ Cửu Gia, “Đông bảo bối…”

“Biến nhanh.”

“Ừa…” Thẩm Hi hơi dời sang một bên.

Cứ như thế, Thẩm Hi dùng bồn cầu AI đổi được 1,6% cổ phần công ty “Quản gia Ánh Dương”.

====

Editor”s Note: Sau khi edit truyện này tôi đã thấy mình tinh thông các bước start up với thiết bị nhà vệ sinh rồi các chế ạ. Các chế có hỉu cho nỗi niềm người làm cái nghề hông dính tới bất kì kiến thức ngành nghề nào trong truyện này hông, gặp thuật ngữ là ngáp ngáp luôn. Làm chương này mà cứ như coi Shark Tank ver đam mẽo thanh xuân ấy, xong chap này phải gọi Thẩm tổng thôi =)))


Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D phím bàn phím để duyệt giữa các chương.