Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 37



Các bạn đang đọc truyện Chương 37 miễn phí tại medoctruyenchu.com. Hãy tham gia Group của truyện mới, truyện full, Truyện chữ Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************​

Cảm nhận được đạo hắc tuyến trong cơ thể bị Tử Lôi cắn nuốt, trong lòng Hứa Phong hưng phấn không thôi! Nghĩ thầm quả nhiên Tử Lôi có thể cắn nuốt Hắc Lôi, vậy thì Tử Lôi có thể hay không cắn nuốt được vạn lôi?

Ý nghĩ này của Hứa Phong vừa hiện lên, tâm trạng dâng lên không thể tự chủ được. Cắn nuốt vạn lôi a!! Đây là chuyện kinh khủng thế nào. Điều này có nghĩa là chỉ cần trong phạm vi Tử Lôi của Hứa Phong, có thể không sợ vạn lôi. Lực lượng khủng bố nhất, bá đạo nhất của thế giới này sẽ bị hắn khắc chế. Hắn sẽ là khắc tinh của Thiên Phạt!

Khắc tinh của lực lượng Thiên Phạt, điều này khiến hơi thở của Hứa Phong dồn dập hẳn lên. Cảm giác được Tử Lôi trong cơ thể bây giờ còn chưa phải mạnh nhất, đây là vô thượng chí bảo a.

Sau khi lực lượng Hắc Lôi trong cơ thể của Hứa Phong bị cắn nuốt hết, Hứa Phong có thể cảm giác được công lực của hắn có tăng lên một phần, điều này lại càng làm cho Hứa Phong vui sướng không thôi. Sau mỗi lần Tử Lôi cắn nuốt lôi điện, đều có thể tăng lên thực lực cho hắn.

“Hứa Phong! Ngươi không sao chứ!” Diệp Tư thấy Hứa Phong buông tay Diệp thúc ra, có chút lo lắng cùng sốt ruột hỏi.

Hứa Phong lắc lắc đầu, ánh mắt vẫn nhìn lên cơ thể trung niên nam tử, trên mặt hiện lên vẻ ngưng trọng cùng suy tư.

“Làm sao vậy?” Diệp Tư thấy Hứa Phong không có chuyện gì xảy ra, thở dài nhẹ nhõm một hơi, cặp mắt xinh đẹp mang theo nghi hoặc hỏi.

“Để đệ thử cứu hắn xem.” Hứa Phong cười nói với Diệp Tư.

“Có thể cứu cho Diệp thúc được sao?!” Diệp Tư vui sướng, hưng phấn nhìn Hứa Phong nói.

Hứa Phong gật gật đầu: “ Không có nắm chắc mười phần, nhưng mà có thể thử, có thành công hay không, ta cũng không biết.”

Nghe được lời Hứa Phong nói, Diệp Tư vui vẻ đồng thời không khỏi nhớ tới một màn vừa xảy ra, nghĩ đến cái gì đó trừng mắt nhìn Hứa Phong hỏi: “ Đệ chẳng lẽ muốn…?”

Hứa Phong khẽ cười, nhìn nữ nhân điên đảo chúng sinh trước mặt, những đường cong uyển chuyển như trước mang theo dụ hoặc: “Đem toàn bộ Hắc Lôi của hắn dẫn vào cơ thể ta, sau đó dùng Tịnh Huyền thuật của ta trị liệu, hiệu quả thế nào, ta cũng không thể khống chế được, đây là cực hạn mà ta có thể làm rồi.”

“Dẫn vào trong cơ thể của ngươi?” Diệp Tư ngốc trệ nhìn Hứa Phong, tuy rằng đã sớm nghĩ ra đáp án này, nhưng mà từ trong miệng Hứa Phong nói ra, nàng vẫn có cảm giác không thể tưởng tượng nổi, đồng thời trên mặt lo lắng nhìn Hứa Phong, “ Được không vậy? Ngươi chắc chắn có thể tiếp nhận được Hắc Lôi?”

“Hẳn là có thể!” Hứa phong suy nghĩ nói, “ Một chút Hắc Lôi tiến vào trong cơ thể, hẵn là không có vấn đề gì lớn!”

“ Thật sự đối với ngươi không có tổn hại gì sao? Đây chính là Hắc Lôi a! Chỉ cần một tia vào cơ thể, đủ để làm thập phẩm huyền giả phải đau đầu. Huống chi trong cơ thể Diệp thúc Hắc Lôi cực kỳ nhiều.” Diệp Tư có chút lo lắng nói, khuôn mặt tuyệt mỹ trắng noãn hiện lên thần sắc lo lắng.

“Ta khác với mọi người, ngươi cũng vừa nhìn thấy đó, đối với ta Hắc Lôi không tạo thành chút tổn thương nào. Chậm rãi kéo nó ra, sẽ không gây tổn thương cho ta.” Hứa Phong cười nói, nghĩ thầm có Hắc Lôi trợ lực, nói không chừng thực lực của hắn lại có thể tăng lên một tầng.

Diệp Tư chăm chú nhìn Hứa Phong, thấy Hứa Phong không giống đang nói dối, lúc này mới gật đầu: “ Đệ chỉ cần cố gắng là tốt rối, nếu thật sự không được! Đệ.. Đệ… Cũng đừng nên miễn cưỡng.”

Sau khi nói ra những lời này, Diệp Tư cắn đôi môi đỏ mọng như cánh hoa hồng, trên môi hiện ra vết dấu răng nhàn nhạt, sáng bóng mê người.

“Diệp Tư tỷ!” Hứa Phong đột nhiên nhìn chằm chằm Diệp Tư, trong ánh mắt mang theo sự kiên định cùng chăm chú, “Ta nói rồi ta sẽ bảo vệ tỷ, bắt đầu tại nơi này.”

Diệp Tư nhìn thấy khuôn mặt thanh tú ngây thơ của Hứa Phong, nghe Hứa Phong nghiêm túc nói “ Ta sẽ bảo vệ tỷ”, không khỏi kinh ngạc bật cười. Nàng còn chưa từng tưởng tượng qua tình cảnh như vậy. Một thiếu niên choai choai, nói sẽ bảo vệ nàng. Nhưng mà, khi Diệp Tư chú ý tới ánh mắt thâm thúy của Hứa Phong thì tâm hồn dường như rung động một cái. Vốn nàng muốn bật cười thật to, nhìn thiếu niên làm cho nàng nhìn không thấu, đột nhiên nhoẻn miệng cười nói: “ Ân! Ta đợi ngươi chiếu cố ta!”

Hứa Phong cười cười, biết nữ nhân này vẫn coi hắn là trẻ con, Hứa Phong cũng không để ý, ai bảo hắn có bộ dạng mười sáu tuổi vô hại đây.

“ Trước tiên để đệ giúp Diệp thúc loại bỏ một ít Hắc Lôi”. Hứa Phong nhìn về phía trung niên nam tử, lại áp lên cánh tay của hắn, công lực dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của hắn, dẫn dắt Hắc Lôi cắn ngược lại vào cơ thể mình.

Ngay khi Hắc Lôi tiến vào trong cơ thể Hứa Phong, Tử Lôi của Hứa Phong quấn lên, từng chút một cắn nuốt Hắc Lôi. Trong khi Tử Lôi cắn nuốt, thân thể của Hứa Phong được Hắc Lôi chậm rãi rèn luyện, trong lúc rèn luyện thân thể Hứa Phong sinh ra một tia công lực, nhanh chóng dung nhập vào công lực vốn có, dần dần lớn lên.

Tử Lôi sau khi cắn nuốt Hắc Lôi cũng lớn lên một chút, loại tình huống này, làm cho Hứa Phong dùng công lực dẫn Hắc Lôi từ trung niên nam tử ra ngày càng nhiều hơn. Rất nhanh, ở trên cánh tay của Hứa Phong, từng sợi Hắc Lôi quấn quanh, Hắc Lôi mang theo tiếng động như lôi đình, xen kẽ ở trên cánh tay Hứa Phong, mà đồng thời từng đạo Tử Lôi cũng đồng dạng quấn quanh.

Vì thế ở trên cánh tay của Hứa Phong, một tím một đen hai loại Lôi Điện không ngừng quấn lấy cùng một chỗ, trên tay Hứa Phong hào quang chớp động, cực kỳ kíƈɦ ŧɦíƈɦ ánh mắt người khác.

Diệp Tư ngừng thở nhìn một màn này, tay nắm thật chặt, nàng cảm giác tim của mình nhảy lên tận cổ rồi.

Hứa Phong vẫn như trước cắn nuốt các loại Hắc Lôi, khi Tử Lôi cắn nuốt, những Hắc Lôi này lại càng không ngừng từ trong cơ thể trung niên nam tử chui vào cánh tay Hứa Phong, cùng lúc đó, cánh tay Hứa Phong liền trở nên tối đen một mảng, trong đó Lôi Điện không ngừng ẩn hiện, có thể nghe được âm thanh lôi đình rất nhỏ.

Khi Hắc Lôi ở trong cơ thể trung niên nam tử càng dũng mãnh tiến vào, lãnh địa của Hắc Lôi rất nhanh đột phá khỏi cảnh tay của Hứa Phong, lan ra xung quanh thân thể của Hứa Phong. Điều này làm cho Hứa Phong điều khiển Tử Lôi, điên cuồng cắn nuốt Hắc Lôi.

“Oanh…” Lại một tiếng lôi đình vang lên, Hắc Lôi vốn tập trung ở cánh tay Hứa Phong, mãnh liệt trùng kích lên xuống, điều này làm cho sắc mặt Hứa Phong liền biến đổi, mạnh mẽ buông tay trung niên nam tử ra, ngồi xếp bằng trên mặt đất, Đạo Huyền kinh điên cuồng vận chuyển, Tử Lôi ở trán toàn bộ bị hắn điều khiển, truy kích Hắc Lôi đang bị thương trên thân thể hắn.

Trong cơ thể, một tím một đen hai loại lôi điện xen kẽ, triển khai chiến đấu. Nhưng mà mặc kệ là tốc độ, hay là sự cường hãn của Lôi Điện. Hắc Lôi đều thua xa Tử Lôi, Tử Lôi cắn nuốt từng đạo Hắc Lôi, lúc sau lại nhả ra, dưới tình huống này, Hứa Phong cảm giác nhục thể của hắn được từng đạo lôi điện rèn luyện, đồng thời tê dại, lại cảm thấy thập phần vui sướng, từng đạo công lực ẩn giấu ở mọi nơi trên cơ thể, cũng bị rèn luyện mà dung nhập vào trong công lực của Hứa Phong.

Trong khi Tử Lôi cắn nuốt, vốn là Hắc Lôi kịch độc bá đạo, rốt cục bắt đầu chậm rãi bị cắn nuốt sạch sẽ. Một đạo Hắc Lôi cuối cùng bị cắn nuốt, Hứa Phong phun ra một ngụm máu đen.

Nhìn ngụm máu đen vừa phun ra, Hứa Phong vốn đang ngưng trọng rốt cục biến mất, Hắc Lôi tuy rằng tạo thành một chút tổn thương cho hắn, nhưng cũng không phải chuyện gì lớn. Bởi vì độc tố mà Hắc Lôi ngưng tụ, cũng theo ngụm máu này phun ra sạch sẽ.

Hứa Phong cảm nhận công lực tăng lên không ít, nghĩ thầm Tử Lôi thật sự là đồ tốt, thứ mà khiến người ta bó tay không biện pháp, đến cơ thể hắn lại chính là thuốc bổ.

Diệp Tư thấy Hứa Phong thổ huyết, khuôn mặt biến đổi, đi nhanh về phía trước, tiện tay lấy ra khăn mặt trong người, giúp đỡ lau chùi tơ máu tại khóe miệng Hứa Phong, cặp mắt kinh tâm động phách kia mang theo lo lắng cùng bối rối: “Đệ không có việc gì chứ?”

Diệp Tư giúp Hứa Phong lau sạch khóe miệng, bàn tay nhỏ bé trắng noãn chạm vào khuôn mặt Hứa Phong, Hứa Phong có thể cảm giác được tay của nàng mát lạnh giống như ngọc thạch, khiến cho Hứa Phong cực kỳ thoải mái.

Hứa Phong nhìn nữ nhân trước mặt, ánh mắt chú ý tới da thịt trắng noãn của nàng, chỉ là vừa nhìn một cái liền có cảm giác được sự mềm mại. Hứa Phong cười cười, nhận lấy khăn mặt trong tay Diệp Tư, lau khóe miệng một cái, đặt ở trên mũi nhẹ nhàng ngửi: “ Có hương vị của Diệp Tư tỷ!”

Vốn đang lo lắng cho Hứa Phong, thấy hắn như thế, không khỏi thất thần nở nụ cười, lườm Hứa Phong một cái, trong ánh mắt mị hoặc mang theo sự giận dữ cùng xấu hổ: “ Tiểu hài tử xấu xa đã biết tán tỉnh nữ nhân”.

Đối diện với nữ nhân điên đảo chúng sinh Hứa Phong cười cười, ánh mắt chuyển rời lên giường nhìn thân thể trung niên nam tử, lại sử dụng một đạo Tịnh Huyền thuật với hắn, dưới sự trợ giúp của đạo Tịnh Huyền thuật này, khuôn mặt tái nhợt của hắn hiện lên một chút huyết sắc. Khác với vừa nãy chính là, đạo huyết sắc này cũng không có bị đạo hắc tuyến cắn nuốt, mà trái lại một mực bảo trì.

Hứa Phong nhìn thấy vậy, khóe miệng mỉm cười. Đem Hắc Lôi kéo sang cơ thể hắn quả nhiên là có tác dụng, nhưng mà số lượng Hắc Lôi trong cơ thể Diệp thúc quá khủng bố, muốn cắn nuốt hoàn toàn còn phải mất một chút công phu.

Chẳng qua, Hứa Phong cực kỳ khiếp sợ đối với thực lực của trung niên nam tử này, bị trúng nhiều Hắc Lôi như vậy mà không chết, không phải người thường có thể làm được.

Diệp Tư thấy sắc mặt Diệp thúc tốt hơn trước rất nhiều, khuôn mặt đầy vui mừng nhìn Hứa Phong.

“ Vẫn còn đôi chút phiền toái. Hắc Lôi trong cơ thể của Diệp thúc nhiều lắm, ta cũng không dám một lần kéo toàn bộ ra khỏi cơ thể. Chỉ có thể chậm rãi tiêu trừ. Trị liệu hẳn cần mất không ít thời gian, chẳng qua cũng may là có hiệu quả, điều này là tốt rồi”. Hứa Phong nhìn Diệp Tư cười nói.

“Có hi vọng so với không có hi vọng vẫn tốt hơn”. Diệp Tư không dám yêu cầu xa vời, kết quả như bây giờ là tốt nhất rồi. Dù sao Hắc Lôi cũng là thứ quá mức khủng bố, nàng cho đến bây giờ không vọng tưởng y có thể tốt lên ngay.

Hứa Phong nhìn thấy nữ nhân này lộ ra nét mặt tươi cười, hắn cũng đồng dạng thỏa mãn cùng cao hứng. Nữ nhân như vậy làm người ta cảm thấy tội lỗi nếu để nàng phải chịu một chút tổn thương.

“Diệp Tư tỷ! Vậy ta đi trước, lần sau lại đến trị liệu cho hắn. Ở đây lâu như vậy, chỉ sợ [FONT=arial]tiểu thư của ta chờ đợi không kiên nhẫn được nữa.” Hứa Phong cười nói.

Diệp Tư lúc này mới nhớ tới thiếu niên lớn gan không giống người thường này là một gia đinh, chẳng qua nhìn thấy khí chất mà hắn biểu hiện làm cho người ta quên đi điểm ấy.

Diệp Tư gật đầu với Hứa Phong, mang theo nụ cười khiến người ta say lòng: “Ân!”

Diệp Tư nói đến đây, nghĩ nghĩ đột nhiên nói với Hứa Phong đang chuẩn bị xoay người đi: “ Không có việc gì cũng có thể đến gặp Diệp Tư tỷ!”

Hứa Phong cười cười, biết những lời của nữ nhân này là đồng ý cho Hứa Phong sau này gọi Diệp Tư tỷ, Hứa Phong gật đầu chào, xoay người hướng về lầu các đi xuống.

Diệp Tư nhìn bóng lưng hơn người của Hứa Phong, thon dài cao ngất, lặng yên không một tiếng động rời đi, mang theo một bộ dáng bình tĩnh, ánh mắt không khỏi có chút mê ly, ai có thể nghĩ đây chỉ là một tên gia đinh?!


Mẹo: Bạn có thể sử dụng trái, phải, A và D phím bàn phím để duyệt giữa các chương.